Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 469
Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:05:09
Lượt xem: 35
Chỉ một lát sau, Lạc Di đã xử lý xong miếng vá, lấy giấy bút ra ghi chép lại tất cả: “Máy tính thăng cấp cải tiến rất nhanh, thỉnh thoảng sẽ có bug, mọi người cũng rất vất vả.”
Cô làm việc vô cùng quyết đoán, còn rất nghiêm túc cẩn thận.
Sở trưởng nhìn cô viết tư liệu, càng xem càng thích, “Lạc Di à, cháu tuổi còn trẻ, đầu óc lại rất linh hoạt, gần đây có ý kiến gì hay không?”
Lạc Di đưa giấy cho sở trưởng, “Lưới mạng khu vực đã dựng xong chưa ạ? Chỉ cần có thể lên mạng, ý tưởng kỳ lạ cổ quái trong đầu cháu đều có thể chứng thực.”
Lưới mạng khu vực cô không nhúng tay vào, nhưng cô đã nói hết những gì mình biết, còn đưa ra không ít lời đề nghị.
Nguyên lý và kết cấu đều đã cho, việc làm cụ thể chỉ có thể dựa vào bọn họ.
Sở trưởng nhíu mày, "Còn chưa xong, cái này hơi khó, cháu nói chuyện với mọi người trước đi.”
Sở nghiên cứu đã điều động giới tinh anh và các chuyên gia trong nước tiến vào, nhưng tiến triển không nhanh.
Lạc Di xua tay, "Không không, cháu phải nghiệm chứng trước mới có thể nói được, khoa học là phải chặt chẽ cẩn thận.”
“Được rồi, nếu cháu đã nói như vậy, ông cũng không hỏi nhiều nữa.”
Sở trưởng mang theo cô đi ăn ở căng tin của sở nghiên cứu, thức ăn rất ngon, gọi ba món mặn một món canh, hai người vừa ăn vừa trò chuyện.
Cuộc trò chuyện rất vui vẻ, mỗi lần nói chuyện phiếm với cô, sở trưởng đều cảm thấy như đẩy được lớp sương mù trước mắt ra, vô cùng thú vị.
Trò chuyện một lát, người tới ngồi cùng càng ngày càng nhiều, cùng nhau vui vẻ trò chuyện.
Lạc Di ngồi trong một đám nhân viên nghiên cứu khoa học, thảo luận tin tức, rất tự nhiên thoải mái.
Tuy rằng cô còn nhỏ tuổi, nhưng thành tích thực tế bày ra ở đó, giành được sự tôn trọng của rất nhiều người.
Trong cuộc sống và công việc khó tránh khỏi có sự phân tranh, nhưng ở trước mặt người có thực lực tuyệt đối, có muốn tranh cũng vô dụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-469.html.]
Bị thực lực trực tiếp đè ép.
Mấy người mặc quân trang đi tới, liếc mắt một cái đã thấy được Lạc Di trong đám người.
Sở trưởng hoảng sợ, vội vàng nghênh đón: “Trung tá Vương, sao ngài lại tới đây? Chúng tôi không nhận được điện thoại thông báo.”
Người đàn ông trung niên cầm đầu rất có khí thế, mày rậm mắt to, “Tôi chỉ ghé xem một chút.”
Ông ta chỉ chỉ Lạc Di, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, “Đây là con cái nhà ai?”
Sở trưởng biết ông ta hiểu lầm, bọn họ không được để cho mấy đứa nhỏ ở trong nhà đến sở nghiên cứu chơi đùa.
“Hả, cô ấy là Lạc Di, người phát minh và sáng lập ra Hằng Tinh.”
Ông ta gọi Lạc Di tới, Lạc Di cười híp mắt nhìn đối phương, mặt mày cong cong, cực kỳ vui mừng.
Người đàn ông trung niên tỏ vẻ ngoài ý muốn, “Thì ra là bạn học Lạc Di, ngưỡng mộ danh tiếng đã lâu, muốn được gặp cô một lần từ lâu, nhưng vẫn không có cơ hội, không ngờ hôm nay lại gặp được ở chỗ này.”
Sở trưởng nhanh chóng giới thiệu, “Vị này là trung tá Vương, chủ quản sở nghiên cứu của chúng tôi.”
Từ khi Hằng Tinh ra đời, cấp bậc bảo mật của sở nghiên cứu bọn họ đã được nâng cao, cũng được phân về dưới sự quản lý của quân đội, nơi sản xuất cũng là tìm các xí nghiệp quân đội, chế độ bảo mật đặc biệt nghiêm ngặt.
Vị này chính là lãnh đạo chủ quản thay thế, bình thường không ở trong sở, có việc mới đến.
Ông ấy làm việc ở xưởng sản xuất và văn phòng tổng thể nhiều hơn.
“Chào ngài, trung tá Vương.” Lạc Di không kiêu ngạo không nịnh nọt, thẳng thắn tự nhiên.
Trung tá Vương nhìn kỹ cô vài lần, cô buộc tóc đuôi ngựa, là một cô gái xinh đẹp tràn đầy sức sống, thanh tú đáng yêu.
Cái nhìn đầu tiên còn không cảm thấy có cái gì, nhưng khi nhìn đến cái thứ hai thì phát hiện có chút không đúng.
Thần sắc ông ta có chút khác thường, “Trước đây chúng ta đã từng gặp mặt chưa? Nhìn cô có chút quen mặt.”
.