Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 468

Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:05:07
Lượt xem: 35

“Có rất nhiều chuyện mà mẹ không biết, mẹ đừng quan tâm nữa, việc này dừng lại ở đây đi.”

Mẹ Từ không cam lòng than thở: “Đây là người mẹ tỉ mỉ lựa chọn, thích hợp với con nhất.”

Từ Mông đã dùng hết kiên nhẫn, “Đủ rồi, mẹ có phiền hay không?”

Bên kia, Tề Văn Tĩnh muốn nói lại thôi, do dự nửa ngày mới hỏi, “Lạc Di, cậu hình như không thích bọn họ phải không?”

“Ừ, vô cùng không thích.” Lạc Di rất thẳng thắn, cô cảm thấy có việc gì thì giáp mặt nhau nói cho rõ ràng, không nên che giấu, miễn cho lại gây ra chuyện hiểu lầm m.á.u chó gì đó.

Tề Văn Tĩnh cảm thấy vô cùng kỳ quái, người mới gặp mặt lần đầu tiên thì sao lại ghét chứ, “Vì sao?”

Lạc Di thản nhiên nói, “Bởi vì Từ Mông thiếu chút nữa là trở thành anh rể họ của tớ đấy.”

“Cái gì?” Tề Văn Tĩnh hoài nghi lỗ tai của mình xảy ra vấn đề.

Lạc Di cười ha ha, “Anh ta ở thôn chúng tớ làm thanh niên trí thức, không làm được việc nặng, ngay cả chính bản thân mình cũng nuôi cũng không nổi, nên mới chạy tới bắt chuyện với các em gái ở trong thôn, dùng chút lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ ít đồ ăn, không có ý tứ gì.”

Tề Văn Tĩnh sợ ngây người, trên đời này còn có loại người như thế? Không hề nhìn ra đấy.

Lạc Di khẽ cười nói, “Lúc anh ta thông đồng với chị họ tớ, chị họ tớ mới có mười bốn tuổi.”

“Đồ cặn bã.” Tề Văn Tĩnh nhịn không được chửi ầm một câu.

Lạc Di lại tiếp tục vạch trần anh ta, “Đồng thời anh ta còn quyến rũ thêm một nữ thanh niên trí thức nữa, lừa gạt tài sản của người ta.”

“Trời ạ.” Tề Văn Tĩnh như được mở ra một thế giới mới, hai mắt đều mở to, “Loại người như anh ta làm sao có thể làm giáo viên được chứ? Sẽ dạy hư học trò.”

Lạc Di nhún nhún vai, cái này cô cũng không có biện pháp, cũng không thể khiến cho trường học đuổi anh ta.

Sở nghiên cứu máy tính.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-468.html.]

Lạc Di lại một lần nữa bước vào nơi này, vì nhận được lời mời.

Cô nhạy cảm ý thức được, bảo vệ nơi này nhiều hơn lúc trước, ra vào càng nghiêm ngặt hơn.

Sở trưởng vừa nhìn thấy cô lập tức vui vẻ, “Lạc Di đến rồi à, cháu mau tới nhìn xem giúp chúng ta, cái lỗi bug này nên xử lý như thế nào?” Phần cứng và phần mềm này đều do một tay Lạc Di chế tạo, cô hiểu rõ tình trạng của nó nhất.

Lạc Di cũng không nói nhảm nhiều, trực tiếp ngồi vào trước máy tính, hai tay bay múa ở trên bàn phím, rất nhanh đã đưa ra phương án giải quyết, “Tạo một miếng vá là được.”

Chuyên gia máy tính nhìn không chớp mắt, trình độ của đứa nhỏ này đã cao hơn rất nhiều so với trong nước, ừm, có khả năng mạnh hơn so với nước ngoài.

“Lạc Di, sau này cháu thực tập ở sở nghiên cứu đi, nơi này có đầy đủ dụng cụ thí nghiệm, tùy cháu nghịch ngợm.”

Lạc Di rất động lòng, thật đáng tiếc, cô không có cách nào phân thân ra được.

“Nhiệm vụ học tập của cháu thật sự rất nặng nề, không thể nào phân thân ra được.”

“Lão Mạc cũng thật là, sắp xếp cho cháu nhiều bài tập như vậy, mỗi ngày đều phải làm thí nghiệm.”

Ngón tay Lạc Di vẫn không ngừng lại, còn có thời gian trò chuyện cùng người ta vài câu. “Cháu còn đăng ký chuyên ngành thứ hai, ngành Vật lý, trong vòng bốn năm phải lấy được hai tấm bằng này.”

Mọi người líu lưỡi, như vậy cũng quá liều mạng rồi, “Là đệ tử cuối cùng của lão Mạc, thật sự không dễ dàng.”

Sở trưởng tươi cười nói, “Vậy nghỉ hè tới đây thực tập đi, chúng ta sẽ trả lương.”

“Nghỉ hè cháu có việc rồi.” Lạc Di còn muốn đi Thung lũng điện tử tham quan một vòng.

Một nhân viên giật mình, "Chẳng lẽ em lại có dự án nghiên cứu gì sao?”

Lạc Di cười ha hả nói, "Tạm thời giữ bí mật.”

Ánh mắt mọi người sáng lên, ồ, lại có thứ tốt.

"Lạc Di à, em thật là..." Chỉ muốn cho cô một lời khen ngợi, việc học và nghiên cứu đều phải hoàn thành, hai tay cũng sắp cứng rồi.

.

Loading...