Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 462

Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:04:56
Lượt xem: 31

Con gái Tiểu Di nhà ông thông minh tài năng như vậy, vẫn phải chịu sự bắt nạt từ những gia đình quyền thế, chỉ nghĩ đến điều đó làm ông vô cùng đau lòng.

"Anh muốn kiếm thật nhiều tiền, có nhiều tiền thì ai còn dám coi thường chúng ta? Ai dám bắt nạt vợ con anh?"

Ông nghĩ, nếu ông có tiền, có địa vị, ai còn dám xem thường?

Bây giờ làm tiểu thương bị coi thường, nhưng nếu có tiền ấy à, có tiền thì địa vị sớm muộn gì cũng sẽ có.

Nghĩ đến những thương gia giàu có trong lịch sử, địa vị của họ không hề thấp, họ vẫn có thể xưng huynh gọi đệ với các quan chức.

Tiền có thể mua được mọi thứ, có thể khiến ma quỷ phục tùng.

Ngô Tiểu Thanh cũng có ý định này, trước hết hãy kiếm tiền đi đã.

Tay nghề của bà ngày càng tốt, danh tiếng cũng ngày càng cao. Bà tiếp xúc với nhiều người thuộc tầng lớp cao cấp hơn, như khách sạn nước ngoài, nhà hàng phương Tây, phụ nữ thuộc đại sứ quán nước ngoài tại Trung Quốc, sinh viên nữ và giáo viên nữ ở các trường đại học, v.v. Những người này có tư duy mở và tầm nhìn rộng.

Bà nghe nhiều, cũng bắt đầu thay đổi suy nghĩ.

"Ý tưởng này không tồi, em đồng ý. Chúng ta nên mở một cửa hàng ngay trước cửa nhà, em sẽ tới hỗ trợ."

Lạc Quốc Vinh xua tay: “Mở ở bên cạnh đi. Anh định hỏi anh Lý xem có muốn hợp tác không. Còn em, chỉ cần quản lý sổ sách là được. Em cứ tiếp tục công việc chính của mình, đây đều là những mối quan hệ quý giá. Sau này nếu muốn làm ăn lớn, em cũng có thể mở một cửa hàng."

Chủ yếu là công việc này vừa mệt mỏi vừa bẩn thỉu, nặng nhọc hơn việc may vá nhiều.

Ngô Tiểu Thanh thấy cũng có lý. Bà có tay nghề tốt, lại đã có một nhóm khách hàng ổn định: “Anh ta làm bảo vệ không phải rất tốt sao?"

Thầy thuốc Lý làm bảo vệ vốn chỉ để kiếm cái văn bằng.

Lạc Quốc Vinh cầm cốc nước lên uống một ngụm: “Anh ta nhận thấy để có bằng cấp không hề dễ dàng. Ở tuổi của anh ta, rất khó có cơ hội. Cho dù anh ta tốt nghiệp, cũng không có triển vọng mấy. Làm bảo vệ không phải là việc anh ta muốn, tiền lương cũng không nhiều."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-462.html.]

"Được rồi, hai người cứ bàn bạc đi." Ngô Tiểu Thanh vẫn tin tưởng chồng mình. Đầu óc ông nhanh nhạy, không ngốc, tính cách cũng không bảo thủ: “Em sẽ tìm người xem có thể xin giấy phép không."

Lạc Di nghe vậy thì trơn mắt há mồm, chủ đề làm sao lại lạc hướng thế này?

Tuy nhiên, kinh doanh cũng tốt, sau này có thể ăn đồ ngâm tương thoải mái, hì hì.

Ngô Tiểu Thanh nhờ một khách hàng nữ giúp xin giấy phép, chỉ sau một tuần, bà đã nhận được.

Lạc Quốc Vinh lập tức xin nghỉ việc, chuẩn bị mở một cửa hàng ở bên cạnh, mời thầy thuốc Lý cùng kinh doanh.

Vì công thức ngâm tương thuộc về nhà họ Lạc, nên thầy thuốc Lý chỉ yêu cầu 10% cổ phần của cửa hàng.

Lạc Quốc Vinh cho ông ấy 20%, đều là anh em nhà mình, từng cùng nhau trải qua hoạn nạn khó khăn.

Nhà họ Lạc hầm thịt, mùi thịt thơm tỏa ra ngoài, thu hút hàng xóm xung quanh đều nghển cổ ra hỏi: "Nhà nào đang nấu thịt vậy? Sao thơm thế?"

Bọn trẻ đều thèm chảy nước miếng, kéo áo cha mẹ muốn ăn.

Các bậc cha mẹ nuốt nước bọt, họ cũng muốn thử.

Đến chiều tối, cửa nhà họ Lạc mở ra, hàng xóm đối diện và những người dân xung quanh đều tụ tập lại, đồng loạt hỏi han.

"Anh Lạc, nhà anh đang nấu thịt à? Sao thơm thế?"

Lạc Quốc Vinh tự hào khoe: "Đây là món thịt hầm theo bí quyết gia truyền của nhà tôi, không thơm mới lạ."

Nghe lời này, mọi người càng muốn ăn hơn, một số người mặt dày mày dạn tiến lại gần nói: "Cho thử một miếng đi, chỉ một miếng thôi."

Lạc Quốc Vinh giật giật: "Được, cho mọi người thử một chút cũng được."

Mọi người vui sướng không tả nổi, đều khen ông hào phóng. Lạc Quốc Vinh lấy ra một hộp cơm, bên trong là đậu phụ khô cắt thành từng miếng nhỏ, chia cho mọi người thử.

.

Loading...