Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 435

Cập nhật lúc: 2025-03-19 06:04:40
Lượt xem: 34

Đây dường như là sân nhà của cô, hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của cô, cô có thể nói cười tự nhiên mà đối diện với các lãnh đạo lớn.

Đây chính là thời khắc tỏa sáng của cô.

Dương Nam Ba ngơ ngác nhìn cô, anh ta tưởng rằng mình đã đủ hiểu rõ về cô, nhưng lúc này anh ta mới nhận ra rằng, không, cô phức tạp và quyến rũ hơn anh ta tưởng tượng.

Lãnh đạo lộ rõ sự vui mừng: “Cái này hay đấy, quá tiện lợi rồi”.

Ông ta không khỏi khen ngợi: "Cái đầu này đã nghĩ những gì vậy, sao lại có thể sáng tạo ra được cái này."

Lạc Di vẫn bình tĩnh nói tiếp: "Tiếp theo đây, em sẽ trình bày cho mọi người xem hệ thống quản lý văn bản."

Quản lý lưu trữ tài liệu theo trình tự sẽ dễ thấy và dễ dàng tìm kiếm bất cứ lúc nào.

Những người có mặt trong hội trường nếu không phải lãnh đạo đẳng cấp cao, kiến thức phi phàm thì cũng là những chuyên gia trong ngành máy tính thế nên họ có thể hiểu ngay được giá trị của phần mềm này.

Có phần mềm này, có thể loại bỏ những hồ sơ thủ công rườm rà, tiết kiệm rất nhiều nhân lực và có thể quản lý được một cách có hệ thống.

"Thư viện đại học có thể cài đặt bộ này."

"Dùng được cả trong công tác quản lý."

"Nó dùng được cả trong việc quản lý đăng ký hộ khẩu phải không?"

“Đúng vậy, có thể dùng được hết.” Lạc Di cười nói, “Hầu như đơn vị nào cũng dùng được.”

Viện trưởng viện nghiên cứu đột nhiên hỏi: “Có kết nối được với máy in laser Xerox 9700 không?”

“Tất nhiên rồi ạ.” Sao Lạc Di có thể quên kết nối máy in được, máy in là thứ rất hữu ích khi không có kết nối Internet.

Viện trưởng nói mấy câu với nhân viên, ngay sau đó một chiếc máy in laser đã được mang đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-435.html.]

Lạc Di nghiên cứu một lúc, mười ngón tay lướt trên bàn phím, không ngừng làm mới màn hình, tốc độ nhanh đến chóng mặt.

Dáng vẻ tập trung và nghiêm túc của cô dường như được bao phủ bởi một vầng hào quang, làm cả người cô phát sáng.

Lãnh đạo nhìn không hiểu lắm: "Em ấy đang làm gì vậy?"

“Cài đặt hệ thống drive.” Viện trưởng có thể hiểu được các động tác của cô thế nên ông ta càng ngạc nhiên hơn khi thấy một người trẻ tuổi mà lại có năng lực như vậy: “Phải cài đặt hệ thống này thì máy in mới có thể hoạt động được.”

Lạc Di cài đặt drive xong rồi kết nối với máy in, cô cho giấy vào sau đó tiện tay làm một thời khóa biểu, xếp chữ rất đẹp mắt, các động tác cũng vô cùng điêu luyện.

Một lúc sau, máy in hoạt động, tạch, tạch, tạch, một tờ thời khóa biểu được in ra.

“Thế này quá tiện lợi rồi, hay lắm, hay lắm.” Tiếng hoan hô vang lên.

Lãnh đạo vui mừng khôn xiết: "Bạn học Lạc Di, bạn học Hàn Á Huy và bạn học Dương Nam Ba, chúc mừng các em đã tạo ra được một thành quả nghiên cứu ở độ tuổi trẻ như vậy."

Ba người nhìn nhau cười rạng rỡ, thiếu niên tràn đầy sinh lực, tỏa ra ánh sáng chói lọi nhất.

Hơn nửa năm nay, toàn bộ sức lực của bọn họ đều đặt vào nghiên cứu này, cuối cùng ông trời không phụ lòng người, bọn họ đã thành công rồi!

Mỗi một đêm không chợp mắt, mỗi giọt mồ hôi, mỗi một sự cố gắng đều không hề uổng phí.

Lạc Di đầy xúc động: "Phải cảm ơn sự giúp đỡ của rất nhiều người mới có sự ra đời của Hằng Tinh ngày hôm nay."

Cô có lòng hăng hái và sự kiêu ngạo của một thiếu niên, một phong thái không sợ vinh nhục, bên cạnh đó cũng có khía cạnh rất điềm đạm, mềm mại.

Không kiêu ngạo, không độc chiếm công và biết cảm ơn.

Điều này làm cho các lãnh đạo rất hài lòng: “Nghe nói sẽ phải bàn giao lại toàn bộ công nghệ, các em đã thương lượng xong chưa?”

“Xong rồi ạ.” Ba người đồng thanh đáp.

.

Loading...