Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 426

Cập nhật lúc: 2025-03-19 06:04:23
Lượt xem: 36

Nhưng, cũng có một loại khả năng, bị tiền tài ăn mòn, rơi vào vực sâu vạn trượng.

Lâm Siêu Nhiên có chút khó hiểu: “Cô còn già dặn hơn tôi.”

“Ha ha, suy nghĩ tương đối nhiều.” Giọng nói Lạc Di rất nhỏ, hai người xì xào bàn tán.

Tuy rằng hai người không cùng chuyên ngành, nhưng giữa học sinh giỏi luôn luôn có tiếng nói chung, trò chuyện rất vui vẻ, Hồ Đan Phượng ở bên cạnh cũng gia nhập vào, tâm sự một phen, có lúc giọng nói quá nhỏ nghe không rõ lắm, liền dùng giấy bút trao đổi.

Đây là cơ hội giao lưu khó có được với bạn cùng lứa tuổi, mọi người đều có thể đồng cảm với những khó khăn gặp phải trong học tập.

“Tôi cảm thấy mình không có đủ thời gian.” Hồ Đan Phượng nhịn không được thở dài: “Tôi còn chọn môn tự chọn tiếng Pháp, vô cùng vất vả, thật lòng không kiến nghị các cậu học hai học vị.”

Cô ta là sinh viên năm ba đại học, cảm thấy đau đầu khi đối mặt với cửa ải thực tập này.

“Tôi đã nghĩ kỹ rồi sang năm lại học thêm một chuyên ngành về máy tính.” Lâm Siêu Nhiên là người thông minh, cũng thấy được lợi ích của việc học máy tính: “Nếu gặp phải vấn đề khó gì, cậu phải giúp tôi đó Lạc Di!”

Lạc Di đồng ý: “Được, nhưng mà, tôi cũng muốn học thêm một chuyên ngành, e rằng sẽ rất bận.”

Mấy thí sinh ngồi rất gần nghe bọn họ thảo luận, cảm giác nghẹt thở.

Các học sinh giỏi đều liều mạng như vậy, bọn họ nên làm cái gì bây giờ?

Sắc mặt Vương Ngữ Thần ngồi ở phía sau rất khó coi, cô ta không phải sinh viên chăm chỉ, có chút thiên phú ngoại ngữ, dựa vào sở trường tiếng Anh mà vào đại học, bình thường cũng không chăm chỉ lắm, hơn phân nửa thời gian dành cho giao lưu hội sinh viên.

Cô ta tự nhủ với mình, chỉ cần đạt tiêu chuẩn là được, thuận lợi tốt nghiệp sẽ có một công việc tốt chờ cô ta, trong nhà đều giúp cô ta sắp xếp xong.

Nhưng nghe mọi người nói, trong lòng cô ta cảm thấy không được thoải mái.

“Các cậu ồn ào quá, quấy rầy người khác thi đấu, thể hiện chút tố chất có được không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-426.html.]

Lạc Di bọn họ vốn đang nhỏ giọng nói chuyện, rất chú ý để không ảnh hưởng đến người trên sân khấu.

Mấy người trao đổi ánh mắt, không để ý đến Vương Ngữ Thần, cũng không nhìn cô ta một cái.

Vương Ngữ Thần cảm thấy bị xa lánh, tức giận không chịu được: “Không phải các cậu đang thảo luận làm thế nào để gian lận chứ?”

Hồ Đan Phượng chán ghét nói: “Nghe ra có vẻ cô rất có kinh nghiệm, vậy cô nói cho tôi biết, gian lận như thế nào?”

Đề thi của mỗi người đều không giống nhau, không có hạn chế, làm sao gian lận?

Chẳng lẽ còn có người vô tư cống hiến ý tưởng của mình ra, còn giúp viết bản thảo diễn thuyết? Ai mà ngu thế? Dù sao cô ấy cũng sẽ không làm.

Sắc mặt Vương Ngữ Thần đỏ bừng: “Tôi không có kinh nghiệm, từ nhỏ đến lớn tôi đều học giỏi, được đích thân ông nội dạy tiếng Anh cho mình, ông nội tôi không phải người bình thường.”

Cô ta thần thần bí bí thừa nước đục thả câu, chờ người khác truy hỏi.

Đáng tiếc, ai cũng không có hứng thú muốn biết.

Cho dù ông nội cô ta lợi hại hơn nữa, thì có liên quan gì tới bọn họ?

Cục diện vô cùng xấu hổ.

Vương Ngữ Thần cắn chặt răng, cố ý hỏi: “Lạc Di, cô có nắm chắc cười đến cuối cùng, đánh bại tất cả chúng tôi không?”

Lạc Di thấy đây là hiện trường thi đấu, không muốn quấy nhiễu các thí sinh, nếu không thật muốn nổi điên với cô ta.

“Thắng bại là chuyện thường của các nhà thi đấu, không cần quá để ý.”

Nếu biết thức thời, chỉ cần bước xuống cầu thang là xong chuyện, hết lần này tới lần khác, trong lòng Vương Ngữ Thần không thuận theo cứ nhất định phải thắng một ván.

“Tôi cảm thấy con người cô đặc biệt giả tạo, rõ ràng muốn thắng vô cùng, lại giả bộ thờ ơ hờ hững, làm người không thể đạo đức giả như vậy.”

.

Loading...