Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 348
Cập nhật lúc: 2025-03-17 20:40:02
Lượt xem: 46
Bà ta không muốn thừa nhận hào quang của Lạc Di, nhưng thực tế, bà ta đã bắt đầu được nhờ rồi.
Nếu bà ta có thể bắt chẹt được Lạc Di, khiến cô phải nâng đỡ mấy đứa cháu trai nhà họ Lạc, cả đời chu cấp cho nhà họ Lạc thì tốt biết mấy.
Đáng tiếc, Lạc Di quá nhiều chiêu trò, thủ đoạn bịp bợm gì cũng có, bà ta căn bản không khống chế được.
Rất nhanh, Lạc Di nghe nói hai anh trai nhà đại phòng xem mắt thành công, quyết định hôn sự.
Cô đẩy một bọc hạt thông đến trước mặt Lạc Tiểu Đào, cô ấy nói hăng say hơn, Lạc Xuân Vũ đã thích con gái nhà họ Vương ở thôn Hồng Tinh kế bên rồi.
Lạc Di sửng sốt: “Tên gì? Vương Kiều à?”
Hiếm khi có mấy ngày thư thái, nhàn rỗi cũng nhàn rỗi rồi, hóng chút chuyện vậy.
“Đúng, bạn học cũ của em.” Lạc Tiểu Đào cũng biết Vương Kiều, đều đi học ở trường tiểu học Hồng Tinh mà, nhưng không chơi với nhau.
Lạc Di: … Thời gian trôi qua thật là nhanh.
Lạc Tiểu Đào đã nghe ngóng được rất nhiều tin tức: “Hình như cô ấy lớn hơn em một tiểu, ở nhà được chiều chuộng, chỉ cần một cái xe đạp và hai trăm đồng tiền sính lễ, còn nói lúc kết hôn đều mang qua hết.”
Vương Kiều là bạn cùng khóa với Lạc Di, nhưng lúc đó, cô thường xuyên không đi học, nên chỉ có chút ấn tượng mờ nhạt.
“Xuân Bình thì sao? Anh ấy là cháu đích thôn được xem trọng nhất mà.” Lạc Di chậm rãi bóc hạt thông, thản nhiên tự đắc.
Cả nhà cô sắp đến thủ đô, đang chuẩn bị các thứ, nhưng còn chưa tuyên bố với bên ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-348.html.]
Cái khác còn dễ nói, nhưng Lạc Quốc Vinh muốn mang theo thầy thuốc Lý, trong khi ông ấy không muốn rời khỏi thôn Lạc Gia, muốn chờ con trai quay về.
Lạc Quốc Vinh đã thân thiết với thầy thuốc Lý nhiều năm, đã coi ông ấy như người một nhà từ lâu, quả thực không yên tâm để ông ấy ở lại đây một mình.
Lạc Tiểu Đào tỏ ra thần bí tiến lại gần: “Anh họ lớn thì hơi phiền chút. Bác dâu cả muốn anh ấy cưới cháu gái của em dâu nhà ngoại của mình, thấy bảo cô ấy rất đẹp, đã tốt nghiệp cấp hai, đang làm công nhân ở nhà máy dệt. Bà nội lại muốn anh ấy cưới một cô gái trong huyện, trông cũng thường thôi, nhưng điều kiện gia đình tốt hơn, còn là giáo viên tiểu học nữa.”
Một người muốn thân càng thêm thân, một người lại chỉ đơn thuần tính toán đến tiền.
Lạc Di cảm thấy rất thú vị: “Thế anh họ lớn thích ai?”
“Tính anh ấy hơi ba phải, cái gì cũng nghe lọt, lúc bên này lúc bên kia, nên tình thế hơi khó xử.” Lạc Tiểu Đào cái gì cũng biết.
Lạc Di cười ha ha, nói qua rồi quên ngay, ai biết được ngày hôm sau bà cụ Lạc lại gọi cả nhà họ qua ăn cơm.
Lạc Di đang thu dọn hành lý của mình, quần áo không cần nữa thì cho người khác, sách không cần nữa thì cho bọn trẻ con, còn một ít thì bỏ túi mang đi.
“Chị ơi, em xong hết rồi.” Lạc Nhiên chạy tới, ánh mắt sáng lấp lánh, tràn đầy mong đợi về cuộc sống tương lai, cậu bé còn chưa từng tới thủ đô nữa.
Cậu bé cũng sẽ chuyển trường lên trường học học thủ đô, ông cụ Tiêu đã lót đường cho cậu ấy rồi.
“Chị cũng sắp xong rồi.” Lạc Di còn phải đi làm thủ thục, chuyển liên hệ lương thực đi, hộ khẩu cũng phải chuyển luôn. Những thủ tục này rất rườm rà.
Lạc Quốc Vinh đứng ngoài sân kêu: “Tiểu Di, Tiểu Nhiên, đi thôi, qua nhà cũ ăn cơm.”
Ồn ào thì ồn ào, gây sự thì gây sự, ăn cơm thì vẫn phải ăn.
Ngô Tiểu Thanh tiện tay xách một túi nấm hương qua, không ăn cơm chùa nhà người ta.
.