Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 225

Cập nhật lúc: 2025-03-16 02:23:53
Lượt xem: 31

Nhưng dù xúc động đến như vậy, bà vẫn cố cắn môi nén tiếng nức nở, sợ đánh thức con.

Lạc Quốc Vinh trông thấy cũng xúc động, sống mũi cay cay, ông bước tới, nắm vai vợ, nhẹ nhàng lau nước mắt cho bà: “Đều tại anh, anh không thể bảo vệ con chúng ta chu toàn.”

Nước mắt vợ ông vẫn tiếp tục lã chã rơi, không sao lau sạch được: “Không, tất cả những chuyện phiền phức này đều do em rước lấy, là lỗi của em.”

Bà không hối hận về sự lựa chọn của mình năm xưa, nhưng nỗi đau khổ trong lòng chỉ có chính mình biết.

Ai có thể ngờ, người đàn ông kia vẫn vì chuyện đó mà canh cánh trong lòng suốt mười mấy năm, nay còn tính dùng con gái bà để trả thù bà.

Lạc Quốc Vinh khẽ thở dài: “Đó không phải là lỗi của em, mọi chuyện đã kết thúc rồi, đừng nghĩ nhiều nữa.”

Ngô Tiểu Thanh nhẹ nhàng tựa vào vai chồng, ánh mắt ngơ ngẩn nhìn hai đứa nhỏ đang say ngủ: “Tiểu Di quá xuất sắc, em sợ.”

Lạc Di còn quá nhỏ, giống như cây non, quá mức nổi bật sẽ cao vượt lên trên cả cánh rừng, gió bão cuốn tới sẽ không có chỗ ẩn mình, người càng xuất sắc trong khi chưa đủ vững chãi để tự bảo vệ sẽ dễ dàng bị người ta đố kỵ, làm khó dễ.

Ngô Tiểu Thanh đã từng nếm trải điều này. Năm ấy bà vô cùng nổi tiếng, có thể nói là người con gái nổi bật nhất trong cả vùng.

Kết quả thế nào? Nửa đời nhấp nhô, chịu hết gian truân.

Trước bà còn muốn con cái thay mình giành lấy thành công, để người người đều phải ngưỡng mộ, hoàn thành giấc mộng thời trẻ của mình, cũng để cho bà được hãnh diện ngẩng đầu.

Nhưng gặp chuyện vừa rồi, lòng tranh cường háo thắng của Ngô Tiểu Thanh đã tiêu tan gần hết.

Giờ đây bà chỉ hi vọng con cái mình bình an một đời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-225.html.]

Lạc Quốc Vinh buồn rầu thở dài, ông cũng vô cùng lo lắng về điều này. Nhưng con gái ông sinh ra đã giỏi giang như vậy rồi, ai có thể che chắn hào quang của nó chứ?

“Tiểu Di giống em, rất có chủ kiến, lại cao ngạo, anh nghĩ, con bé thà bị người ta đố kị xa lánh còn hơn cam lòng sống tầm thường.”

Ngô Tiểu Thanh trầm mặc, phải, Lạc Di con bà chính là người như thế.

Lạc Quốc Vinh lại dịu giọng khuyên nhủ: “Thôi đi ngủ đi, mai lại là một ngày mới, mọi thứ rồi sẽ tốt lên thôi.”

Ngô Tiểu Thanh nhìn ra ngoài cửa sổ, trăng đã treo cao, chiếu sáng tỏ cả bầu trời, sông sao lấp lánh, điểm tô cho bầu trời đêm trở nên lộng lẫy.

Có lẽ, Lạc Di vẫn muốn trở thành ngôi sao sáng nhất bầu trời kia hơn.

Khi Lạc Di quay lại trường học, đám bạn dùng tràng pháo tay vang trời chào đón cô, như thể đang nghênh đón vị anh hùng chiến thắng trở về.

Tất cả đều đã tận mắt chứng kiến Lạc Di bị nhóm ‘người nhà nước’ mang đi, rồi giờ lại tận mắt thấy cô bình an vô sự trở về.

Thật là lợi hại, Lạc Di quả là bạn học sinh lợi hại nhất trường này.

Lạc Di vô tình thu được một đám người hâm mộ nhí, lại còn là kiểu đặc biệt nhiệt tình, như ‘fan’ cứng vậy đó, ở nhà thì điên cuồng khoe idol của mình, ra ngoài càng điên cuồng tâng bốc.

Thân là bạn học cùng trường tiểu học với Lạc Di, hãnh diện làm sao!

Lạc Di hoàn toàn không hề chịu bất cứ ảnh hưởng nào, vẫn ăn uống ngủ nghỉ và học hành như mọi ngày.

Cô đã trao đổi với hiệu trưởng Ngô rồi, sau khi kết thúc học kì này, cô muốn nhảy lớp, lên học lớp năm, hiệu trưởng Ngô tỏ ý, thích làm gì thì làm, vui là được.

.

Loading...