Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 222
Cập nhật lúc: 2025-03-16 09:23:47
Lượt xem: 22
Lạc Quốc Vinh lạnh lùng liếc bà ta: “Con tự nguyện, mẹ cứ ôm khư khư cái túi may mắn của mẹ đi, còn cục cưng Tiểu Di của nhà con thì để con thương.”
Họ đã ra ở riêng rồi mà vẫn muốn xen vào chuyện nhà họ, bị điên à?
Bà cụ Lạc cứng họng, Lạc Xuân Mai đảo mắt, nhỏ giọng khuyên nhủ: “Chú ba à, chuyện của Lạc Di đã lan truyền khắp nơi rồi, chú nên bảo nó ở nhà tránh mặt một thời gian…”
“Bảo nó ở nhà đi, đừng đi học nữa.” Bà cụ Lạc tức giận nói: “Dù sao cũng học không ra gì, ngược lại còn làm ảnh hưởng đến thanh danh của nhà chúng ta.”
Không đi học cũng tốt, sẽ không thể áp chế Xuân Mai nữa, cuộc sống của Xuân Mai sẽ tốt hơn.
Lạc Quốc Vinh đã sớm thất vọng về bà ta, có bà nội nào đối xử với cháu ruột mình như vậy không?
“Mẹ, mẹ đừng có tự mình đa tình nữa, nhà chúng con khác với nhà mẹ, chúng con không ham hư vinh, không làm bộ làm tịch, cũng không thấy sang bắt quàng làm họ.”
Ẩn ý của những lời này khiến mấy người nhà họ Lạc biến sắc, Lạc Xuân Mai nhíu mày: “Chú ba, chú đừng nói thế, nếu cha nuôi nghe thấy thì sẽ nghĩ thế nào?”
Người của nhà họ Lạc khó khăn lắm mới leo lên được cành cao, tương lai còn mong được hưởng phước nữa kìa.
Bà cụ Lạc hung dữ trừng mắt nhìn con trai út: “Đúng đúng, Quốc Vinh, con đừng hại cháu gái con như vậy chứ, nếu như tình cảm cha con của hai người họ rạn nứt, mẹ sẽ không tha cho con đâu.”
“Ha ha ha.” Lạc Quốc Vinh bật cười lớn, mấy người này là đang nằm mơ giữa ban ngày à, cành cao của họ đã bị bắt rồi kìa, cái gì mà tình cha con chứ? Chậc chậc.
Bà cụ Lạc chợt có dự cảm xấu: “Con cười cái gì?”
Đúng lúc này, một người dân chỉ về phía cổng thôn kêu lên: “Đó có phải xe ô tô không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-222.html.]
Mọi người đồng loạt quay lại nhìn, có một chiếc xe đang lao nhanh về phía này, ánh mắt Lạc Xuân Mai sáng lên: “Là xe Jeep, cha nuôi của cháu đến.”
Chiếc xe dừng ở phía trước, Lạc Xuân Mai kích động đi qua: “Cha nuôi, sao cha lại đến đây? Có phải Lạc Di gây chuyện ảnh hưởng đến cha hay không, con thay mặt nó xin lỗi cha. Nó không hiểu chuyện…Lạc Di!”
Cửa xe mở ra, một cô bé xinh xắn hoạt bát mỉm cười tự nhiên nhảy ra khỏi xe.
“Chị họ, em về rồi đây. cha nuôi của chị…” Cô nở một nụ cười gian xảo, giọng nói réo rắt ngân dài: “Bị em tiêu diệt rồi.”
Lạc Xuân Mai: “...”
Cả thôn: “...”
Hai vợ chồng Lạc Quốc Vinh nhào tới, một trái một phải ôm ghì lấy con gái, kiểm tra trên dưới, tâm tình vô cùng kích động: “Tiểu Di, con có sao không?”
Lạc Di ấm áp trong lòng, cười híp mắt, gật đầu đáp: “Không sao ạ, con ổn mà, giờ chỉ đói bụng thôi.”
Một ngày trời chưa được ăn thứ gì tử tế, bụng cô đã đói meo rồi.
Lạc Quốc Vinh chẳng kịp hỏi thêm điều gì, vội vã dắt tay con gái về nhà: “Cha hấp trứng đúc thịt cho con ăn, có cả mì trứng nữa, toàn món con thích.”
“Vâng.” Lạc Di gật đầu như gà mổ thóc.
Bỗng Lạc Xuân Mai từ đâu chạy tới cản đường họ lại, sắc mặt hoảng loạn: “Từ từ đã, Lạc Di, em nói cho rõ đã, vừa rồi em nói gì, chị nghe không rõ.”
Lạc Di mỉm cười: “Cha nuôi chị, Vương Hải Thanh, đã vi phạm kỉ luật nghiêm trọng, đã bị công an bắt để lập án điều tra.”
Lạc Xuân Mai ôm n.g.ự.c thở dồn dập, ánh mắt tràn đầy ngỡ ngàng, không sao tin nổi, bị bắt lập án? Nghiêm trọng đến vậy ư?