Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 198
Cập nhật lúc: 2025-03-15 21:11:23
Lượt xem: 38
Mọi người vừa nhìn đã thấy không đúng, trước tiên bất kể có đáp được không, cứ nhấn chuông đã rồi nói sau.
Cứ như vậy, họ lâm vào cuộc chiến kịch liệt hơn, so xem tay ai nhanh hơn.
Bầu không khí ngày càng căng thẳng, đã tiến vào giai đoạn ác liệt, đầu óc ai nấy đều nóng lên, tâm trạng khó kìm chế được.
Động tác của Lạc Di vô cùng nhanh nhạy, mười lần thì cướp được năm lần, sau khi cướp được cũng không hoảng hốt hay vội vàng đưa ra câu trả lời.
Cô bình tĩnh sáng suốt, đầu óc vô cùng tỉnh táo, tập trung tinh thần cao độ, tính toán tốc độ rất nhanh.
Dù thỉnh thoảng cô cũng phạm sai lầm, nhưng vẫn vượt xa những người khác.
Thật ra cô thường xuyên nhường cơ hội cho đội viên, nhưng rõ ràng các đội viên đã bị bầu không khí của cuộc thi ảnh hưởng, tâm trạng kích động, hốt hoảng nên thất thường, không trả lời được.
Ví dụ như vl, đừng thấy cậu ta bô lô ba la bên ngoài mà lầm, khi lên sân khấu, đầu óc đã trống rỗng.
Mỗi lúc như thế, Lạc Di đều đứng ra cứu, khí chất tự nhiên, phản ứng nhanh nhẹn, biểu hiện bình tĩnh, phong độ của đại tướng lâm nguy không loạn đã khiến vô số người có ấn tượng sâu sắc.
Cô trở nên tỉnh táo và chín chắn, vô cùng bắt mắt trong đám học sinh tiểu học đang kích động.
Cuối cùng, không hề hồi hộp, đội của Lạc Di đã thuận lợi giành được hạng nhất phần thi tập thể.
Các đội viên đều kích động rưng rưng nước mắt, rối rít xông về phía Lạc Di, ôm chặt lấy cô, hưng phấn thét chói tai.
A a a, dựa hết vào đội trưởng mà thắng, quá đã.
Hiệu trưởng An và mấy thầy đi theo cũng vô cùng kích động, lại được hạng nhất! Vượt xa dự tính trong lòng họ, hoàn thành nhiệm vụ vượt quá mong đợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-198.html.]
Lần này quá rạng rỡ! Nhìn ánh mắt ghen tị và hâm mộ của các thầy cô khác, bọn họ vô cùng đắc ý.
Ha ha ha, cười đắc ý.
Vương Hoa đứng yên, đôi mắt vô cùng phức tạp, lần đầu tiên cậu ta tỉnh táo nhận ra mình và Lạc Di chênh lệch đến thế nào.
Trước kia cậu ta có thể lừa gạt mình, nhưng bây giờ muốn giả mù cũng không được nữa.
Top 3 lên sân khấu lĩnh thưởng, nhất thời rạng rỡ vô hạn, ánh đèn đẹp đẽ chiếu rọi.
Giải nhất được một trăm đồng tiền mặt, Lạc Di lấy được tiền rồi xuống giao cho hiệu trưởng An ngay.
Hiệu trưởng An muốn xử lý thế nào là chuyện của ông ấy.
Lạc Di vừa ngồi xuống đã nghe được tiếng nói kích động của MC ở trên sân khấu: “Giải thưởng tiếp theo sẽ dành cho học sinh có biểu hiện tốt nhất ngày hôm nay. Mọi người hãy chờ xem ai sẽ đạt được giải thưởng học sinh ưu tú nhất thành phố.”
“Lạc Di, Lạc Di.” Mọi người đều không nhịn được cùng gọi ra cái tên này.
Lạc Di cười híp mắt nhìn mọi người, vinh nhục không sợ hãi.
Vương Hoa nghe tiếng hoan hô như tiếng sấm, trước mắt như tối sầm lại.
Đây là giải thưởng mà cậu ta muốn có!
Cha đã lặp đi lặp lại với cậu ta rằng giải thưởng này rất có sức nặng, có được giải thưởng này chẳng khác nào được một vé tuyển thẳng vào đại học, nhà có thể giúp cậu ta đi vào một trường đại học, tương lai sáng ngời.
Vì thế, cậu ta đã dùng mọi thủ đoạn, không ngừng đả kích Lạc Di, ảnh hưởng tới tâm trạng của cô, từ đó khiến cô thất thủ trong khi thi.
Cậu ta coi Lạc Di là đối thủ cạnh tranh lớn nhất, phán đoán của cậu ta không sai, nhưng kết quả… Cậu ta vẫn thua!