Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 1247
Cập nhật lúc: 2025-03-30 07:24:57
Lượt xem: 11
Nếu không có chuyện vừa rồi, Lạc Nhiên còn đánh giá cô ta rất cao, người đẹp còn có miệng ngọt ngào.
Nhưng cố tình sao lại cứ phải so bì với chị của cậu chứ?
"Chị của tôi là đại ma vương đó, ai dám so với chị ấy chứ? Chỉ tổ tự rước phiền phức vào mình."
Cậu thật lòng cảm thấy thế, từ nhỏ đến lớn cậu chưa từng thấy bất cứ ai ưu tú hơn Lạc Di.
Tâm trạng Trình Minh Mị vô cùng phức tạp, hình như người đàn ông này cũng không tốt như trong tưởng tượng của cô ta: "Chị của thầy mạnh mẽ và chói mắt đến vậy, thầy có cảm thấy khó chịu không?"
Theo lẽ thường, khi trong nhà có một người con quá mức xuất sắc, một người con khác sống dưới quầng sáng quá mức chói mắt như vậy sẽ rất dễ gặp vấn đề tâm lý.
Lạc Nhiên cảm thấy kỳ lạ hỏi lại: "Sao lại khó chịu? Tôi kiêu ngạo, tôi tự hào, chị của tôi giỏi như vậy đó."
Tự ti? Không tồn tại, cậu đã sớm tiếp nhận chuyện chị mình là người thông minh nhất quả đất này.
Ghen tỵ? Không thể nào, chênh lệch quá xa, ai sẽ ghen với ông mặt trời chứ?
Người đời cũng có lòng ghen tỵ, nhưng sẽ chỉ ghen tỵ với người không cách biệt lắm so với mình.
Trình Minh Mị im lặng, cảm giác thật mệt tâm, này lại là một tên cuồng chị gái.
Chẳng lẽ phải ra tay từ người chị của thầy? Nhưng mà, nhìn Lạc Di có vẻ rất khôn khéo, không phải người dễ lấy lòng.
"Chị Lạc Nhiên, chị mong có một người em dâu thế nào?"
Cô ta vừa dứt lời, bầu không khí liền có chút lúng túng, Lạc Nhiên cũng sững lại, cậu không thích đàm luận việc riêng tư nhạy cảm trước mặt mọi người một chút nào.
Cậu khá là khiêm tốn, không thích làm việc quá rùm beng.
Lạc Di lẳng lặng liếc mắt nhìn: "Chỉ cần Tiểu Nhiên thích là được, tôi không có ý kiến."
Cô đã từng gặp đủ mọi loại người, kiểu chỉ có chút mưu mô này hoàn toàn chẳng là gì.
Trình Minh Mị vô cùng kinh ngạc: "Nhỡ đâu không hợp với chị thì sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1247.html.]
Lạc Di cười tỏ vẻ không sao cả: "Cũng có phải sống chung với tôi đâu, hợp nhau thì qua lại nhiều hơn chút, không hợp thì không lui tới chứ sao."
Cô sống rất minh bạch và tỉnh táo, không ai quy định cô phải cùng chung sống vui vẻ với gia đình nha.
Dù có là anh chị em ruột thì sau khi lập gia đình cũng xa cách nhau nhiều lắm, hơn nữa, cô vẫn có sự tự tin này.
Lạc Nhiên không khỏi chen lời: "Chị, chị tốt như vậy, không hợp được với chị là do vấn đề của người khác."
Ừm, chính là một tên cuồng bảo vệ chị gái vậy đó.
Khóe miệng Trình Minh Mị giật một cái: "Lỡ đâu đấy là một kẻ phá nhà không biết hiếu thuận với cha mẹ chồng thì sao?"
"Con dâu không có nghĩa vụ phải hiếu thuận với cha mẹ chồng nha, cha mẹ nuôi cô lúc còn nhỏ, cô nuôi bọn họ lúc tuổi già, đây là trách nhiệm của con cái." Quan niệm của Lạc Di quá mức mới lạ, sau đó cô lại đổi lời: "Tất nhiên, con dâu cũng không có quyền thừa kế, trách nhiệm và nghĩa vụ tương đương."
Cả đám: "…"
Trình Minh Mị yếu ớt mở miệng: "Em cảm thấy này có hơi trái với lẽ thường, không phù hợp với tư tưởng trong xã hội hiện giờ."
Dù pháp luật quy định nam nữ bình đẳng, đều được hưởng quyền thừa kế, nhưng đương thời đều do con trai kế thừa, con gái là nước đã đổ ra, sao cô còn có thể mang ý nghĩ kế thừa gia nghiệp được?
Lạc Di uống một ngụm canh, mặt không thay đổi nói: "Không phải chỉ cần trở nên mạnh đến mức trở thành người định ra quy tắc là được rồi sao? Chuyện bao lớn chứ."
Chỗ đứng không giống nhau, độ cao không giống nhau, cách nhìn vấn đề cũng hoàn toàn khác biệt.
Cô có tiền, hàng năm chi ra rất nhiều tiền cho hoạt động công ích, nhưng từ trước tới giờ cô chưa từng nói rằng mình không cần đến tài sản của cha mẹ, cũng không từ chối đồ cha mẹ mua cho cô.
Nói thế nào đây, cô không quan tâm đến tiền, nhưng cô quan tâm đến tấm lòng của người nhà.
Trình Minh Mị ngẩn người.
Lê Đình Đình không nhịn được cười, này mới là đại ma vương Lạc Di chứ, cô vẫn luôn đặc biệt như vậy, muốn làm gì thì làm như thế.
Trình Minh Mị phá lệ chú ý đến cô ấy, thấy cô ấy cười thì lập tức xù lông lên: "Cô cười cái gì? Cũng đồng ý với quan niệm của chị ấy sao?"
"Tôi thấy, chị ấy không cần người khác đồng tình đâu." Lê Đình Đình có hơi chán ghét cô ta, quá lắm mưu kế nhỏ, mà Lạc Nhiên lại có phần hàm hậu, không hợp: "Đối với chị Lạc Di, đây chỉ là chút việc nhỏ không đáng kể mà thôi."
Trình Minh Mị cũng không thích cô ấy: "Hình như cô hơi bị nịnh hót nhỉ? Có chút cốt khí đi, có được không?"