Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 1238
Cập nhật lúc: 2025-03-29 20:16:47
Lượt xem: 10
Nhiếp Khôn Minh không thèm tin mấy lời linh tinh cô, e rằng cô đã cân nhắc mọi mặt khi rời HongKong, đi một bước nhìn mười bước cũng quá tuyệt rồi.
Mười giờ tối ngày mùng một Tết, Lạc Di thoải mái ngồi trong phòng làm việc, cô gọi một cuộc điện thoại, là gọi đến đài phát thanh HongKong để gửi lời chúc mừng năm mới hàng năm của cô.
Đây là lời cô đã hứa khi đó, mặc dù không biết sẽ có bao nhiêu người nghe nhưng cô vẫn đúng giờ như cũ gọi điện đến.
Cấp trên cũng hy vọng cô có thể giữ việc này.
Giọng điệu của cô rất lưu loát thoải mái: "Các bạn thân mến, các bạn có khỏe không? Tôi là Lạc Di, đây là lời chào đến từ thủ đô."
"Năm ngoái tôi đã làm một chuyện rất thú vị, đó là thành lập một quỹ giáo dục, hỗ trợ cho 705 em học sinh có hoàn cảnh khó khăn, tôi đã mang đến cho các em tia sáng, soi đường cho các em tiến về phía trước, liệu tương lai có bầu trời đầy sao hay không? Tôi rất mong chờ."
Cô nói giống như đang nói chuyện nhà, rất thân thiện, lạc quan và vui vẻ.
"Còn các bạn thì sao? Một năm trôi qua đã gặp được người mình yêu chưa? Đã làm được chuyện gì có ý nghĩa chưa? Các bạn của tôi, con người có thể bình thường nhưng không được tầm thường, đời người chỉ có một lần, các bạn muốn để cuộc đời mình trôi qua một cách lãng phí hay là sống một cuộc sống nhiều màu sắc? Tôi hy vọng mọi người đều chọn vế sau.”
"Ngày đầu tiên của năm mới, tôi xin chúc các bạn có một năm mới vui vẻ, khỏe mạnh, vạn sự như ý, các bạn thân yêu của tôi, hẹn gặp lại vào năm sau nhé".
Vào lúc này, ở hòn đảo HongKong xa xôi, vô số người dân HongKong đang im lặng nghe đài, không hẹn mà cùng nhau gửi lời chúc phúc, tiến sĩ Lạc Di, chúc mừng năm mới.
Ngày 17 tháng 1 năm 1991, Chiến tranh Vùng Vịnh nổ ra làm cho cả thế giới xôn xao, ngày 28 tháng 2, chiến tranh kết thúc, mọi thứ diễn rất quá nhanh, chuẩn xác và tàn khốc, quả là một cuộc chiến tranh chớp nhoáng.
Trước khi chiến tranh bắt đầu, mọi người đều nghĩ rằng cuộc chiến này sẽ kéo dài rất lâu, giống như cuộc Việt chiến trước đây.
Kết quả là cuộc chiến chỉ kết thúc sau hơn một tháng, các thủ đoạn và kế sách tác chiến công nghệ cao được bày ra trong thời gian đó đã gây chấn động thế giới.
Khác với các cuộc chiến tranh truyền thống trước đây, đây là loại hình chiến tranh công nghệ cao mới, có tác động rất lớn đến thế hệ tương lai.
Có rất nhiều quốc gia lần đầu tiên phát hiện ra rằng còn có thể đánh nhau bằng cách này, đồng thời cũng là lần đầu tiên họ nhận thức được sự cách biệt vô cùng lớn.
Nó cũng cho vô số người thấy được sức tàn phá của công nghệ vũ khí hiện đại và tầm quan trọng của việc thông tin hóa trong chiến tranh hiện đại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1238.html.]
Lạc Di nhìn thấy tin tức, cô trầm mặc hồi lâu, đây là cái nút quan trọng lịch sử.
Đêm đó cô nhận được điện thoại của Nhiếp Khôn Minh, giọng điệu của ông ấy rất nghiêm túc: "Lạc Di, cháu đã đúng rồi, chiến tranh trong tương lai quả thật là sử dụng công nghệ cao, là chiến tranh thông tin."
Thay vì dựa vào chiến thuật biển người và ý chí ngoan cường của lục quân như trước thì cuộc chiến này lại dựa vào lực lượng nghiền áp không trung và công nghệ cao.
Lần đầu tiên thấy rõ được khoảng cách giữa mình và trình độ quân sự tiên tiến trên thế giới là rất lớn, thật quá khủng khiếp.
Tất cả quan niệm bị lật đổ hoàn toàn, điều này giống lên một hồi chuông cảnh báo cho mọi người.
Lạc Di chỉ thở dài một hơi
“Cuộc chiến này không chỉ về công nghệ mà còn về sức mạnh tổng hợp của quốc gia”.
Nhiếp Khôn Minh không thể không thừa nhận rằng Lạc Di có tầm nhìn xa vượt thời đại, rất lâu về trước cô đã nhắc đến chiến tranh thông tin, lúc đó có mấy người còn cho rằng đó là chuyện hoang tưởng, viển vông.
Nhưng bây giờ, mọi thứ đã được xác nhận.
Mà bọn họ thì lại đang tụt hậu về mặt này, tụt hậu rất nhiều.
Vào ngày Quốc khánh năm nay, Lạc Di sinh một bé gái tên là Tiêu Hân, xuất phát từ ‘thiện giả hân dân chi thiện, bế dân chi ác’*.
*Thiện giả hân dân chi thiện, bế dân chi ác: Chỉ người có đức hạnh truyền tâm hướng thiện cho dân, ngăn cản những hành vi bất lương của dân.
Hai gia đình Tiêu Lạc vui đến mức ôm đứa bé vào lòng không chịu buông, Tiêu Thanh Bình muốn ôm một chút cũng không thể giành được với bọn họ, anh phàn nàn với vợ.
“Cục cưng anh sinh ra nhưng lại không đến lượt anh bế! Có còn thiên lý không?”
Bé con sinh ra đã có làn da trắng như tuyết, phấn nộn trông rất dễ thương.
Trong thời gian mang thai, Lạc Di được chăm sóc chu đáo, đứa trẻ được người lớn dưỡng rất tốt, sau khi sinh xong thì có y tá chuyện nghiệp, có người chuẩn bị tận tâm ba bữa ăn một ngày nên cô bình phục rất nhanh.
Nằm viện mấy ngày, cô được đón về nhà ở cữ, ở đó có hai v.ú em, cả lớn lẫn bé đều được chăm sóc rất chu đáo.