Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 1237

Cập nhật lúc: 2025-03-29 20:16:45
Lượt xem: 6

Tiêu Thanh Bình dở khóc dở cười, thế này cũng khoa trương quá rồi.

"Cháu sẽ bàn bạc với Tiểu Di, ông nghỉ ngơi thật tốt đi nhé."

Bảo mẫu của nhà bọn họ đều do tổ chức sắp xếp, rất đáng tin cậy, việc chăm sóc bọn trẻ chắc sẽ không có vấn đề gì.

Tuy nhiên, vẫn cần phải sắp xếp một số chuyện.

Ông cụ Tiểu hưng phấn cả đêm, chỉ ngủ một lúc rồi liền đứng dậy lục lọi trong tủ, tìm thấy một chiếc hộp nhỏ.

"Tiểu Di, cái này cho cháu."

Bên trong hộp là một miếng ngọc bích, có họa tiết tinh tế và sáng bóng.

"Đây là ngọc gia truyền của nhà chúng ta, Thanh Bình chưa từng nhìn thấy, cháu hãy giữ gìn thật tốt, sau này truyền lại cho con cháu."

Lạc Di là một người thông minh, cô liếc nhìn Tiêu Thanh Bình, Tiêu Thanh Bình khẽ gật đầu.

Cô mỉm cười nhận lấy: “Cháu biết rồi, ông nội.”

Mùng 2 Tết, Nhiếp Khôn Minh mang quà đến tận cửa, cả gia đình đều rất bất ngờ nhưng cũng phản ứng lại rất nhanh, chiêu đãi khách đến chơi.

Nhiếp Khôn Minh chuyển hộp đồ ăn nhẹ qua cho Lạc Di: “Cho cháu hết.”

Lạc Di nhìn hộp đồ ăn vặt quen thuộc, cô nhướng mày, bánh hạt dẻ và bánh trứng chảy, nem rán và bánh bí ngô, vẫn là bốn loại điểm tâm này.

Cô cầm chiếc bánh hạt dẻ lên cắn một miếng, mùi vị vẫn như cũ.

"Vẫn chưa đổi đầu bếp, bác cũng ăn đi, đừng khách khí với cháu."

Nhìn dáng vẻ không tim không phổi của cô khiến, Nhiếp Khôn Minh bất đắc dĩ nói: "Bác còn tưởng cháu sẽ rất thất vọng

Lạc Di kỳ quái hỏi: "Tại sao ạ?"

Nhiếp Khôn Minh im lặng, con nhóc tồi này, làm người ta vừa thương vừa giận.

"Mọi việc rất cấp bách, kế hoạch Skynet sẽ được mở rộng trong phạm vi toàn quốc, phải cần rất nhiều tiền, mấy dự án nghiên cứu khoa học bí mật lớn kia còn cần nhiều tiền hơn nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1237.html.]

Lạc Di kiếm được rất nhiều tiền, nhưng chỗ hổng trong nước quá lớn, chỗ nào cũng cần tiền.

Dự án bí mật lớn? Là nói dự án hai bom, một vệ tinh kia sao? Lạc Di không hỏi thêm: "Vâng, cháu hiểu."

Nhiếp Khôn Minh cẩn thận nhìn sắc mặt Lạc Di: “Cháu thật sự không tức giận sao?”

Lạc Di lại lấy một cái bánh trứng chảy khác ăn, từ khi mang thai, cô trở nên ăn nhiều hơn, ăn rất ngon miệng.

"Cháu cũng không phải người rảnh rỗi không có việc gì làm, cả ngày giận chuyện này giận chuyện kia, bận lắm đó."

Cô chỉ chịu trách nhiệm kiếm tiền, còn về việc tiền tiêu vào đâu thì cô không quan tâm.

Mặc dù có chút cố chấp nhưng cô không phải là người thích để tâm vào mấy chuyện vụn vặt, còn rất nhiều hạng mục nghiên cứu khoa học đang đợi cô.

Nhiếp Khôn Minh thầm thở phào nhẹ nhõm: "Cứ đợi thêm xem, cấp trên cũng đang chú ý tới hạng mục này, cháu đã lập công lớn rồi, cháu có muốn cái gì không?"

Lạc Di cũng đã kiếm được rất nhiều tiền từ thị trường chứng khoán nước R, thứ cô không thiếu nhất bây giờ là tiền.

“Sắp xếp cho cháu hai v.ú em có kinh nghiệm, phải đáng tin cậy.”

"Được..." Nhiếp Khôn Minh vừa mới gật đầu liền đột nhiên phản ứng lại, kinh ngạc nhìn vào bụng cô: "Cái gì? Bà vú? Cháu có thai rồi?"

"Vâng ạ, dự sinh là vào cuối tháng 9." Lạc Di bình tĩnh nói: "Trong khoảng thời gian này cháu phải dưỡng thai, đi làm như bình thường, không có việc gì thì đừng tìm cháu.”

Khóe miệng Nhiếp Khôn Minh giật giật, đây là phản ứng của người bình thường sao?

“Bác sẽ sắp xếp mọi việc, cháu cứ yên tâm dưỡng thai đi, phấn đấu sinh một đứa thông minh như hai vợ chồng cháu.”

Ông ấy khá mong chờ, hy vọng sẽ là một thiên tài nhỏ.

"Đúng rồi, đừng quên lời kêu gọi hôm nay đấy, bác nghe nói bên đó phản hồi không tệ, có ấn tượng rất tốt vớt cháu."

Vẻ mặt của Lạc Di cứng đờ: "Kêu gọi gì ạ? Lời chúc mừng năm mới sao?."

Nhiếp Khôn Minh cười lớn: "Cháu quả thật là thiên tài, sao có thể nghĩ ra chiêu này cơ chứ?"

Cô dùng chiêu này để duy trì sức ảnh hưởng của mình ở HongKong, rõ ràng là cô chỉ ở đó vài ngày nhưng đã có vô số người hâm mộ.

Mà đại lục thì lại cần một đại diện có hình ảnh tích cực như vậy.

Lạc Di tỏ vẻ ngây thơ: “Cái này gọi là có lòng trồng hoa hoa không nở , vô tình cắm liễu liễu lên xanh.”

Loading...