Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 1218

Cập nhật lúc: 2025-03-29 20:15:40
Lượt xem: 9

Lạc Di ăn cơm tại căng tin của trường rồi chậm rãi chậm rãi bước ra ngoài, dù cô đi đến đâu cũng đều có người chào đón nồng nhiệt.

Trông cô giống như một giáo viên thực thụ.

Đang đi, một người đàn ông đột nhiên xuất hiện và nói: "Xin chào tiến sĩ Lạc Di, tôi có một bí mật muốn nói với cô, có liên quan đến chồng cô."

Anh ta nói tiếng Trung rất tốt, gần như không nghe ra được là người ngoại quốc.

Lạc Di nhìn anh ta, vẻ mặt nghiêm túc nói: "XIn hãy tôn trọng quyền riêng tư của mỗi người, dù là cha con hay vợ chồng cũng phải hoàn toàn tôn trọng."

Phản ứng của cô nằm ngoài dự liệu của Ngũ Lang: "Việc liên quan đến tương lai của chồng cô, cô cũng không quan tâm sao?"

Lạc Di thấy thật kỳ lạ: "Vậy thì anh tìm gặp trực tiếp đương sự, đến tìm tôi làm gì, tôi cũng không phải thần thánh."

Ngũ Lang: “...”

Không phải là tình cảm rất tốt sao? Tố như thế này? Rõ ràng là tình yêu bằng nhựa.

Anh ta tiến lại gần vài bước, thấp giọng nói: "Mẹ chồng cô là một con bướm xã giao..."

Muốn dùng nó để uy h.i.ế.p Lạc Di, nhưng còn phải xem Lạc Di là người thế nào.

Lạc Di không chút do dự nắm lấy mặt anh ta, hoảng sợ hét lớn: "A, bắt được tên lưu manh, thật là không đứng đắn."

Dùng biểu tình của kẻ hèn nhát làm những chuyện ngang tàng.

Ngũ Lang sửng sốt, chưa kịp phản ứng đã bị vệ sĩ khống chế, hai tay bị trói ra sau lưng, chưa kịp hét lên thì miệng đã bị một mảng giẻ chặn lại.

Anh ta còn bị những sinh viên đi ngang qua chửi mắng một trận, dám đến trường quấy rối vị giáo sư đáng kính của bọn họ, ức h.i.ế.p người quá đáng.

Nếu không được ngăn lại, chắc chắn họ sẽ xông đến đánh cho anh ta một trận.

Anh ta không nói nên lời, vừa tức vừa lo, bị ném vào một chiếc ô tô màu đen, lúc này mới thấy sợ hãi, anh ta hối hận rồi.

Muốn đưa anh ta đi đâu? A a a, thả anh ta ra.

Lạc Di nhíu mày, đây là đứa con trai thông minh nhất của nhà Ishii? Chém gió phải không?

"Lạc Di."

Lạc Di quay đầu nhìn sang, cô nở nụ cười trong sáng đáng yêu: "Bà Thạch, sao bác lại đến đây?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1218.html.]

Sắc mặt Trình Vận rất cổ quái: "Người đàn ông vừa rồi là sao vậy?"

Lạc Di làm bộ nghiêm túc bịa chuyện: "À, anh ta muốn quấy rối cháu, là một công dân tuân thủ pháp luật cháu đã gọi cảnh sát rồi, không có chuyện gì cả."

Kỳ thực vừa rồi Trình Vận đã nhìn thấy hết mọi chuyện.

"Hình như anh ta là người nước ngoài."

Lạc Di không hề sợ hãi, thậm chí còn cười nói: "Đúng, hãy để các chú cảnh sát của chúng ta tiếp nối truyền thống tốt đẹp dạy cho đám mọi rợ này biết thế nào là quy củ, thế nào là luật pháp, thế nào là ca ngợi tình hữu nghị quốc tế vĩ đại.

Trình Vận: “...”Cô đang nói cái quái gì vậy?

Nhìn thấy bộ mặt hung dữ của Lạc Di, Trình Vận cảm thấy vô cùng phức tạp: "Nếu bác mời cháu đến Nhật chơi, cháu có đi không?"

Lạc Di hỏi lại: "Đi làm gì? Đã xem những bại tướng dưới tay cháu chưa? Nhà họ Thạch sắp tàn rồi, đã đến lúc Tập đoàn Ishii đổi chủ rồi, câu nói là thần của thần trong giới kinh doanh cũng nên kết thúc ở đây, thật tuyệt vời."

Bùm bùm, Trình Vận không thể tin nhìn cô, bại tướng? Nhà Ishii sao?

"Cháu nói cái gì?"

Lạc Di nhìn quanh, bà ta không đến một mình, quanh đây đang có người theo dõi.

"Bác không muốn sao?"

"Cháu...cháu..." Đầu óc Trình Vận rối tung, cảm thấy khó tin: "Cháu cũng tham gia à?"

Giọng bà ta nhỏ đến mức chỉ Lạc Di ngồi cạnh nghe thấy, góc đứng của cô vừa khéo chặn hết những ánh mắt tò mò.

"Có thể nói là một tay cháu chỉ đạo." Lạc Di hừ lạnh: "Con người cháu ấy à, rất mang thù, Ishii Nhất Lang đắc tội với cháu, cháu sẽ đào cái hang chuột của anh ta, chặt đứt mọi đường trốn của anh ta, xem anh ta gào thét thế nào."

Trình Vận giống như lần đầu tiên quen biết cô, ánh mắt rất xa lạ: "Thật tàn nhẫn, hai đứa con trai mà Ishii Khang tin cậy nhất đều đã đến Trung Quốc, để bọn họ ở lại một thời gian."

Lạc Di thâm ý nhìn bà ta: "Được."

Trình Vận hít một hơi thật sâu, dường như đã đưa ra quyết định: "Bác sẽ không bao giờ quay lại nữa."

Lạc Di nhướng mày: "Không quay lại?"

"Nơi này chỉ khiến bác đau lòng." Trình Vận dứt khoát bước ra ngoài, ánh mắt sáng ngời: "Các cháu hãy bảo trọng."

Bà ta bước đi càng lúc càng nhanh, vô cùng phấn khích.

Một người giúp việc đi tới nói: "Bà Trình, đây là..."

Loading...