Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 1198

Cập nhật lúc: 2025-03-29 14:53:12
Lượt xem: 8

Tiêu Thanh Bình sờ sờ đầu cậu nói: “Mọi người đều đã lớn, nhưng tình cảm thì vẫn sẽ không thay đổi, chị của em lúc ở nước ngoài nhớ em nhất.”

Lạc Nhiên mỉm cười rạng rỡ: “Em biết chị em yêu em nhất”.

“Rõ ràng là anh đây, được chứ?”

"Không thể nào."

Hai người đấu võ mồm đến vui vẻ, Tiêu Thanh Bình lại thấy một vị khách khác đến, anh liền chủ động đến chào đón: "Đoàn trưởng Vương, phu nhân Vương, các ngài đến rồi, mời vào."

Vương Trung Nghị đưa một cái túi qua, nói: “Quà cưới cho các cháu.”

"Cảm ơn chú."

Đợi bọn họ đi vào, Lạc Nhiên tò mò mở ra xem, ồ, là một cây sâm già: "Cây nhân sâm lớn như vậy có đến trăm năm không?"

Anh nhận quà đến tê cảm giác rồi, lúc mới đầu anh còn thấy sốc nhưng bây giờ chẳng còn cảm giác gì nữa: "Không rõ nữa, cái này phải hỏi bác sĩ."

Sau khi vợ chồng Vương Trung Nghĩa bước vào hội trường, bà Vương trợn mắt: "Sao lại có nhiều khách nước ngoài như vậy, khách của bên nào thế?"

Những vị khách nước ngoài đó thoạt vừa nhìn đã biết là người có địa vị, ăn mặc lịch sự bảnh bao, trang điểm xinh đẹp.

Vương Trung Nghị nhàn nhạt liếc bọn họ một cái rồi nói: "Cả hai bên đều có, bọn nó đi du học nước ngoài, quen biết nhiều người, trong đó có một số là giáo sư nổi tiếng."

Bà Vương không thể nhìn hết được bằng mắt: "Đó có phải là nhà ngoại giao Chương không?"

Không chỉ có nhà ngoại giao Chương, mà còn có mấy nhà ngoại giao nhìn rất quen mắt.

Vương Trung Nghị là phụ tá của Lạc Di, về việc mời tham dự đám cười ông ta cũng biết một chút: "Đúng vậy, ông ấy là người chủ hôn."

Bà Vương im lặng một lúc, lại nhìn thấy mấy người trông quen quen: "Người bên cạnh ông Mạc không phải là viện sĩ Trương Thanh Hà sao?"

“Đúng vậy, là học trò của ông Mạc tiên sinh và cũng là đại sư huynh của Lạc Di, cả một vòng đó đều là học trò của ông Mạc.”

Mười anh tài của nhà Mạc đều có mặt ở đây, vô cùng náo nhiệt, đây giống như một cuộc tụ họp lớn.

"Ơ, đó là con của nhà họ Lưu mà, sao cậu ta cũng ở đây? Bạn của cô dâu chú rể à? Người bên cạnh cậu ta hình như là đại thiếu gia nhà họ Trịnh HK, em nhớ cậu ta đã từng xuất hiện trên ti vi lúc quyên góp cho đại học Bắc Kinh."

“Ừ, bọn họ đều là đối tác làm ăn của Lạc Di.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1198.html.]

Bà Vương còn nhìn thấy mấy người mà bà ta đã thấy trên bản tin truyền hình, chỉ trong một lúc mà cảm khái vô cùng.

Đám cưới này đã quy tụ giới học thuật, giới chính trị và kinh doanh giới ngoại giao và các giới lớn khác.

Các bạn học, thầy cô thời sinh viên, các bạn bè thân thiết, các lãnh đạo, đồng nghiệp sau khi vào đơn vị của cô dâu chú rể.

Bạn bè thân thiết của gia đình hai bên, ông cụ tiêu cũng làm trong giới học thuật, kết giao nhiều bạn bè, về phần vợ chồng Lạc Quốc Vinh thì ở trong thương trường, bạn bè cũng không ít.

Thư ký Tiêu vội vàng đi tới nói nhỏ: "Phó viện trưởng, các đồng nghiệp trong viện đều đến rồi, ngài đi xem giúp một lát, bọn họ còn trẻ quá."

Vương Trung Nghị hiểu ý: "Ừ, tôi biết rồi."

Không chỉ để bảo vệ họ mà còn để tránh họ đưa cái mồm đi xa và bị người ta dẫn dắt.

Giờ lành đã đến, Tiêu Thanh Bình đứng ở cửa, ánh mắt sáng ngời nhìn người con gái mặc váy cưới bước tới.

Cô dâu của anh, tình yêu của đời anh, người bạn đồng hành suốt đời của anh.

Cô là ánh sáng soi rọi cuộc đời anh, là ánh sáng duy nhất.

Anh đưa tay phải ra, Lạc Di khẽ mỉm cười đặt tay lên đó.

Tiêu Thanh Bình nắm chặt lấy, dưới đáy lòng có một dòng nước ấm dâng trào, vô số chuyện đã qua hiện lên trong đầu anh.

Mỗi một mảnh kí ức đều có liên quan đến cô, nỗi lo lắng khi lần đầu gặp nhau, sự thờ ơ thời niên thiếu và niềm vui lúc yêu nhau.

Có cô ở đây, anh rất hạnh phúc.

"Bây giờ xin mời cô dâu chú rể tiến vào hội trường."

Hai người nhìn nhau bằng ánh mắt ngọt ngào, nắm tay nhau chuẩn bị bước vào.

Bên ngoài có tiếng ồn ào, bảo vệ đi vào báo cáo: “Mẹ ruột của chú rể tới, nói muốn vào dự đám cưới.”

Tiêu Thanh Bình ngây người, mẹ anh? Có phải anh nghe nhầm rồi không?

Lạc Di cũng vô cùng kinh ngạc, cha mẹ anh không phải đều đã không còn nữa rồi sao?

Ông Tiêu lập tức chạy tới, bình tĩnh nói: "Giờ lành đến rồi, dẫn người vào phòng hội nghị trước đi, tiếp tục đám cưới."

Lạc Di liếc nhìn Tiêu Thanh Bình, không bày tỏ ý gì, Tiêu Thanh Bình hít sâu một hơi, gật đầu nói: "Đi thôi."

Loading...