Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 1116
Cập nhật lúc: 2025-03-29 08:26:13
Lượt xem: 10
Vô số nhà máy điện tử và xưởng quần áo được xây lên ở đây, làm cho nơi đây trở thành một điểm nóng.
Hai mẹ con đã đi xem nhiều khu chợ lớn khác nhau và phát hiện ra rằng kiểu dáng quần áo ở bên nay chịu ảnh hưởng của phong cách quần áo từ HongKong, làm chúng trở nên thời trang hơn và nhiều màu sắc hơn.
Vừa đi dạo chợ vừa ăn uống, cảm giác rất vui.
Ngược lại thì đám người Cao Minh lại không vui nổi, không dễ gì mới nghĩ ra được một vài kế sách, nhưng chưa thực hiện được cái nào thì người đã biến mất.
Kiểm tra hành tung thì biết rằng họ đã thuê xe đến Tô Châu, nào, nhanh chóng thu dọn đồ đạc và đi theo thôi.
Giống như dắt chó đi đạo, một nhóm người chạy theo phía sau hai mẹ con Lạc Di, toàn là chân trước vừa đi, chân sau liền tìm thấy khách sạn hai mẹ con ở và được thông báo rằng họ đã trả phòng rời đi rồi.
Ở trong thời đại mà tin tức chưa phát triển, việc tìm một ai đó không phải là điều dễ dàng.
Chạy hết một vòng, không những không tìm thấy người, ngược lại còn mệt đến thở không ra hơi.
Hai mẹ con Lạc Di ở chỗ tốt nhất, ăn những món ngon nhất, nhưng những người này phải kiểm soát các khoản thanh toán, không thể chú ý đến những thứ đó.
Cả ngày bị hỏi tiến triển của sự việc vô số lần, ban đêm thì áp lực lớn đến nỗi không ngủ được, chỉ trong vài ngày đã vô cùng hốc hác.
Họ tưởng Nam Kinh đã là điểm cuối trong chuyến du ngoạn của hai mẹ con Lạc Di, nhưng hóa ra không phải vậy, họ đã chạy đến Thâm Thành.
Mọi người nhìn nhau tỏ ra rất suy sụp, c.h.ế.t tiệt, sao lại biết trốn như vậy chứ?
Điều khó chịu nhất là hai mẹ con kia thì ăn uống vui vẻ suốt quá trình, còn bọn họ thì phải chạy khắp nơi để tìm.
Hơn nữa, vé máy bay chỉ được hoàn một lần, còn vé tàu có thể được hoàn không giới hạn số lần.
Lúc bọn họ đến Hải Thành là đi bằng máy bay, còn những chuyến khác chỉ có thể đi tàu và xe buýt, họ không phải là người giàu a.
Một người lớn hơn trong số họ không thể chịu đựng được nữa, bắt đầu có ý định bỏ cuộc: "Có đi theo nữa không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1116.html.]
Từ Thành Quân là người cầm đầu trong nhóm người, anh ta tức giận trừng mắt nhìn gã: "Theo chứ, chẳng lẽ anh muốn quay về nghe mắng?"
Mọi người đều im lặng, thủ đô đang mưa to gió lớn, họ quay về chính là tự mình đi tìm đường chết.
Cao Minh rất mệt mỏi, ông ta không khỏi thở dài: "Cô ta cố ý có phải không?"
Tuổi tuy nhỏ nhưng lòng dạ lại không hề nhỏ, thủ đoạn cũng rất tàn nhẫn.
Mọi người nhìn nhau với vẻ cay đắng: "Những người có IQ cao đều đáng sợ như vậy sao? Hay cô ta là ngoại lệ?"
Giết người tru tâm a, cô rất quen thuộc cách này.
"Chắc không phải là cố ý đâu, cô ta là một thiên tài công nghệ điển hình, IQ cao nhưng EQ thấp. Nếu không thì sẽ không ném lại mọi thứ mà không cân nhắc đến hậu quả như vậy."
"Đâu phải người ta làm bừa không ngó ngàng gì tới, đường lui cũng nghĩ ra luôn rồi, đi làm tài chính, gặp khó khăn cũng có gia đình chống đỡ."
Một người lạnh lùng nói: “Cô ta làm ra chuyện như thế này thì gia đình cô ta còn yên ổn làm ăn được nữa sao?”
Từ Lập Quân chua chát nói: “Không kinh doanh cũng chẳng sao, người ta có công viên Phượng Hoàng, có một mảnh đất Tây Đan rộng lớn với mấy trăm mẫu nhà xưởng.”
Thật sự khiến người ta ghen tị và ngưỡng mộ, đều cùng là con người giống nhau, người ta thì kiếm tiền như nước, nhà cửa vô số, còn họ thì sao? Vẫn đang sống ở khu nhà ngang.
Cao Minh thực sự không biết những chuyện này, thời gian ông ta tiếp quản không dài nên cũng chỉ biết được một chút về bối cảnh gia đình của Lạc Di.
"Nhà cô ta lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Không phải là lấy công làm tư đó chứ, phải báo cho các cơ quan có liên quan điều tra."
Thông tin của Từ Lập Quân nhiều hơn: “Đó là tiền bồi thường cấp trên nửa bán nửa tặng cho cô ấy, ông có bản lĩnh thì đi bảo cấp trên lấy lại đi.”
Sắc mặt Cao Minh cứng đờ, đừng gây sự, chuyện này sao có thể lật lọng được.
Tâm tình Hứa Lập Quân vô cùng phức tạp, có phải bọn họ sai rồi không?: "Làm cho sự tình căng thẳng rồi ép cô ấy rời khỏi Trung Quốc sao? Tiềm lực của cô ấy ở nước ngoài các người không tưởng tượng được đâu."
Ánh mắt của một chuyên gia chợt sáng lên, gã hưng phấn như thể nắm bắt được thứ gì đó: "Một sinh viên như cô ta lấy tiềm lực nước ngoài ở đâu ra? Chẳng lẽ cô ta đã cấu kết với thế lực ngoại quốc?"