Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 1104
Cập nhật lúc: 2025-03-28 11:12:36
Lượt xem: 18
Giọng nói của cô lạnh lùng đến đáng sợ, La Lập mềm nhũn người, anh ta quỳ xuống trước mặt cô, bật khóc: "Tôi sai rồi, sai lầm quá lớn, tôi bị Điền Đống Lương hại, ban đầu tôi không biết ông ta là gián điệp..."
Điền Đống Lượng thu mình trong góc bỗng thấy sốt ruột: "La Lập, sao cậu có thể nói như vậy? Con người tôi thế nào mọi người đều biết."
Lạc Di nhìn ông ta, chính là vì biết ông ta là người như thế nào nên mới tới xem một chút.
Nhìn có vẻ hiền lành lương thiện lại ẩn nhẫn rất sâu, dựa vào chức vụ của mình để thu thập thông tin tình báo và phát triển một số tuyến dưới bằng nhiều cách khác nhau.
"Điền Đống Lương đã tuyển Trương Hải Long."
Trương Hải Long là một trong những tuyến dưới của Điền Đống Lương, không may do xui xẻo nên anh ta bị bắt quả tang ăn trộm bản thiết kế của máy tính Hằng Tinh và bị tống vào tù một năm.
Sau khi ra ngoài, Điền Đống Lương đưa cho anh ta một khoản tiền để anh ta mở một cửa hàng sửa chữa điện nho nhỏ, tiếp tục thu thập những thông tin hữu ích.
Những người có đủ khả năng mua các thiết bị điện ngày nay đều là những người có bối cảnh.
Ghi chép với danh nghĩa sửa chữa đồ điện sẽ không gây ra sự nghi ngờ.
Đêm đó muốn kiểm tra thân phận của Lạc Di, ban đầu cứ nghĩ dù có gây rắc rối thì cùng lắm thì bị đồn cảnh sát nhẹ nhàng giáo huấn hoặc bị giam giữ vài ngày, không ngờ Lạc Di lại gọi an ninh quốc gia tới.
Một nước đi sai, thua cả bàn cờ.
Điền Đống Lương có tâm lý rất tốt, thẳng thừng phủ nhận: "Tôi không biết Trương Hải Long."
"Đương nhiên, ông dùng bút danh Trương Vỹ, khi gặp cấp dưới cũng trang điểm. Không hổ là gián điệp nhưng kỳ cựu, không phải là kẻ ngốc, làm gì cũng để lại đường lui." An ninh quốc gia cũng không phải người ăn chay, chỉ cần có làm thì sẽ lưu lại dấu vết, ma cao một thước đạo cao một trượng.
Trong mắt Dương Nam Ba hiện lên vẻ chán ghét: "Vừa rồi chúng tôi đào được trong sân nhà ông dụng cụ trang điểm và một thùng đô la Mỹ."
Bằng chứng xác thực không thể chối cãi, mắt Điền Đông Lương tối sầm, suýt chút nữa ngã xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1104.html.]
Điền Tâm có tâm lý yếu, không thể tin được nhìn cha cô ta, cảm thấy như cả thế giới sắp sụp đổ.
“Tôi chỉ tò mò thôi, chẳng phải gián điệp không có nhân tính và không có tình thân sao?” Lạc Di thực sự cảm thấy thương cho Điền Tâm, cô ta còn trẻ, xinh đẹp, vừa tốt nghiệp đại học, còn cả tương lai tươi đẹp phía trước.
“Lợi con gái ruột của mình làm quân cờ để khống chế La Lập, ép buộc La Lập làm việc cho ông, ông chưa nghĩ tới tương lai của con gái mình sao?”
Như có tiếng sét nổ bên tai, đầu óc mọi người ong ong.
Điền Tâm thở không nổi, muốn gào thét, muốn chửi rủa, đây không phải sự thật.
Cô ta và La Lập thực sự yêu nhau, bọn họ kìm lòng không đậu…Tuy nhiên, cô ta không khỏi nghĩ đến cái đêm hai người ân ái, hai người đều uống quá nhiều, rượu là ai do cung cấp? Cha cô ta!
Người dụ uống rượu là cha cô ta, người bắt gian cũng là cha cô ta.
A, cô ta đập đầu xuống đất như điên.
Dương Nam Bá nhìn cô gái đang điên loạn, ánh mắt không hề d.a.o động, bị cha ruột lợi lợi dụng, những người qua đường như bọn họ không có chút thương cảm nào.
"Vợ con chỉ là con tốt để che giấu thân phận. Chúng là những con chuột hôi hám không thấy ánh sáng ban ngày, tăm tối và bẩn thỉu".
"Bọn họ có được cái gì? Tiền? Quyền lực? Địa vị? Sắc đẹp?" Lạc Di bắt đầu nghiêm túc thảo luận: "Nhưng bọn họ không thể ra khỏi nước, có tiền cũng không dám tiêu."
Dương Nam Bá co giật khóe miệng, tất cả các nhà khoa học đều có đầu óc nghiên cứu như vậy sao?
Sau khi bắt hết những người có vấn đề, Nhiếp Khôn Minh cũng dẫn Lạc Di đi, chỉ để lại người nhà họ Vương với gương mặt muôn vàn biểu cảm.
Bà Vương nhíu mày nói: "Ông ba, ông... có bị ảnh hưởng không?"
Đây chính là điều mà cả nhà họ Vương đều muốn biết.
Sắc mặt Vương Trung Nghị trông rất tệ, đàn em được ông ta hết lòng ủng hộ hóa ra lại là gián điệp: "Tôi sẽ nói rõ với tổ chức, nghe theo mệnh lệnh của tổ chức."
Ông ta không biết La Lập đã tiết lộ bao nhiêu bí mật, may mắn duy nhất chính là ông ta chưa bao giờ để những người này tiếp xúc với cốt lõi của viện nghiên cứu, chỉ làm công việc liên quan đến kinh doanh.