Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 1094
Cập nhật lúc: 2025-03-28 06:29:13
Lượt xem: 11
Bây giờ tất cả đều đã thành dây chuyền lắp ráp sản xuất, bản vẽ chế tạo cũng bắt đầu được đưa vào cất giữ ở nơi riêng biệt, nhưng luôn có người nảy ý đánh cắp nó.
Mấy năm nay không biết đã có bao nhiêu vụ rồi, nước ngoài rình rập như hổ đói, trong nước cũng có những thương nhân xấu xa nhìn chằm chằm.
Sắc mặt Dương Nam Ba trầm xuống: "Gã chỉ bảo là mình tự làm vậy, dự định trộm được rồi thì sẽ tự mở một nhà máy sản xuất máy tính, cơ mà gã trộm cắp không thành nên tội phán cũng không nặng."
Lạc Di thoáng nhíu mày, câu ấy Trương Hải Long dám nói, cô cũng không dám tin.
"Gã nói máy tính Stellar là do gã phát minh, chuyện này thì sao?"
Dương Nam Ba đã tra xét qua bối cảnh và các mối quan hệ của Trương Hải Long, sạch sẽ, không có vấn đề gì.
"Nói là khoác lác, để thỏa mãn lòng hư vinh của mình, hoàn toàn không biết chút gì về người phát minh thật sự. Bọn anh đã hỏi đi hỏi lại nhưng gã vẫn cứ dùng một lý do đó thoái thác."
Trương Hải Long rất phối hợp, thái độ cũng rất tốt, hỏi gì đáp đó, có hỏi nhất định có trả lời, nhìn qua như không có gì xấu, nhưng Dương Nam Ba vẫn cảm thấy bất thường như trước.
Mấy ngày nay không làm gì Lạc Di cứ nhớ lại về buổi tối đó, suy diễn đi suy diễn lại: "Không đúng, tên đó biết em, tên đó tới nhắm vào em."
Dương Nam Ba chấn động hỏi lại: "Em chắc chắn sao?"
"Vâng, về việc vì sao gã lại biết hành tung của em, em không rõ lắm." Lạc Di hơi nhíu mày: "Nhưng lúc gã nói câu đó, hai mắt cứ nhìn chằm chằm vào em, càng như thăm dò hơn."
Dương Nam Ba vừa nghe vậy thì nào còn ngồi yên được nữa, anh ta lập tức chạy về thẩm vấn.
Lúc trước do đối phương quá mức phối hợp, không có kẽ hở gì, bối cảnh cũng không có vấn đề gì nên họ mới đi theo trình tự thông thường.
Bây giờ đã xác định gã có vấn đề, vậy không còn cần khách sáo nữa rồi.
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1094.html.]
Sáng sớm vừa tỉnh lại Lạc Di liền nghe thấy tiếng mưa gõ vào cửa sổ, kéo màn cửa sổ ra nhìn, ôi, mưa này lớn thật.
Hôm nay là ngày nhà họ Vương gả con gái, nhưng trời lại không đẹp lòng người.
Ở căng tin, chị Tiêu đưa con gái theo cùng dùng bữa sáng, cô bé suy dinh dưỡng năm đó nay đã lớn lên rồi, trổ mã duyên dáng yêu kiều.
Dì căng tin ngồi trước mặt mẹ con chị ấy, bô la ba lô khuyên bảo chị Tiêu đi thêm bước nữa, một mình nuôi con gái không dễ dàng gì, nói bà ấy sẽ giúp giới thiệu một người đàn ông cho chị.
Chị Tiêu cảm thấy rất lúng túng, dì căng tin rất tốt bụng, bình thường rất quan tâm chăm sóc mẹ con bọn họ, nhưng lại luôn nhắc đến chuyện này, rất khó chịu.
"Cháu đã có con gái rồi, sao lại còn phải tái giá? Gả cho người khác cũng thế thôi, chuyện đã từng trải không cần trải lại một lần nữa, hiện tại mẹ con cháu đang sống rất tốt."
Có nhà ở, bữa bữa ăn no, một năm còn tích cóp được không ít tiền, tích thêm chút nữa thì có khi còn tích được cả học phí đại học mấy năm sau với của hồi môn cho con gái, còn cầu thêm gì nữa?
Từng trải qua cuộc sống như địa ngục, như giờ đây đã là thiên đường.
Gả cho người khác để làm gì? Hầu hạ đàn ông, hầu hạ cả nhà mẹ chồng, bận bịu tứ phía, con gái còn bị nói là con chồng trước, khổ thế chứ.
Loại sinh vật ích kỷ như đàn ông chị ấy chịu một lần là đủ lắm rồi, không có ý định hầu hạ nữa, tự mình gây dựng sự nghiệp không tốt sao?
Dì căng tin cảm thấy không có đàn ông thì gia đình sẽ không hoàn chỉnh: "Thuở niên thiếu làm vợ chồng thuở già làm bạn, trước sau gì con gái cũng sẽ phải gả ra ngoài, cháu già rồi không ai chăm sóc thì phải làm sao bây giờ?"
Mặt chị Tiêu không chút lay động, chị ấy ra hiệu cho con gái ăn nhanh lên một chút: "Trông chờ gì vào đàn ông chăm sóc, cháu cũng không dám mơ đẹp đến thế."
Lạc Di chậm rãi thu dù lại đặt ở cửa, vuốt qua quần áo xong mới tiến vào căng tin.
Dì căng tin thấy cô thì nhiệt tình bắt chuyện: "Sở trưởng tới rồi, cô xem đến khuyên thư ký Tiêu tí đi, sao có thể không lập gia đình chứ?"
Đừng nhìn Lạc Di tuổi còn nhỏ, nhưng tất cả mọi người đều có chút sợ cô.
Lạc Di nhẹ nhàng liếc mắt nhìn: "Trang Tử không phải cá, sao biết thú vui của cá, cháu tôn trọng sự lựa chọn của mọi người, không nên lấy ý nghĩ của mình áp đặt người khác, như thế không hay đâu ạ."