Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 1080

Cập nhật lúc: 2025-03-28 06:28:40
Lượt xem: 9

Cô vừa mới xuống xe đã có một người phụ nữ nhào tới: "Lạc Di."

Còn chưa tới gần cô đã bị chặn lại rồi.

Người phụ nữ tóc tai bù xù trên mặt toàn là nước mắt: "Lạc Di, là dì, dì là dì Trịnh đây, mẹ Hàn Á Huy."

Lạc Di từng gặp mẹ Hàn một lần, là một người phụ nữ khôn khéo giỏi giang, từ cách nói chuyện cho tới năng lực làm việc đều nhanh nhẹn, cũng nằm trong cấp quản lý ở sở nghiên cứu vật liệu.

Nhưng lúc này khuôn mặt mẹ Hàn tiều tụy, tóc tai rối bời, dáng vẻ rất chật vật.

"Lạc Di, cầu xin cháu, giúp dì với."

Lạc Di hơi cau mày: "Giúp dì? Giúp như thế nào?"

Vành mắt mẹ Hàn đỏ bừng, cả người căng cứng: "Bọn họ nói Á Huy nhà dì gặp chuyện ở nước ngoài, còn mời lão Hàn đi điều tra mà đến nay chưa có tin tức gì cả, cháu hỏi thăm một chút giúp dì với."

Đã qua rất nhiều ngày rồi, bên ngoài đồn đoán không ngơi mang tới áp lực rất lớn cho bà ấy.

Bà ấy đi khắp nơi tìm cách cứu lão Hàn nhưng đều bị từ chối gặp mặt, thậm chí còn có người gửi lời với bà ấy rằng nên khiêm tốn một chút, đừng đi lại lung tung, không có lợi cho bà ấy.

Nhưng sao bà ấy có thể làm được chứ, đó là người thân quan trọng nhất của bà ấy kia mà.

Lạc Di lặng lẽ thở dài ở trong lòng, có một đứa con trai như thế, xem như tiền đồ của cha mẹ cũng đổ sông đổ bể rồi.

Bọn họ còn làm ở đơn vị nhà nước, bị liên lụy là chắc chắn.

Cũng không biết vợ chồng nhà họ Hàn có vấn đề hay không.

"Cháu đâu có năng lực đó? Dì đánh giá cháu cao quá rồi."

Mẹ Hàn không tin, nhiều năm trước Lạc Di đã thể hiện ra tài hoa vượt bậc, lại còn là học trò của lão Mạc, muốn hỏi thăm tin tức cũng không khó, nói đỡ cho mấy câu cũng vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1080.html.]

Bà ấy đau khổ cầu xin: "Lạc Di, cháu và Á Huy là bạn thân nhất mà, các cháu đã từng phấn đấu cùng nhau, chắc chắc cháu cũng biết rõ Á Huy là người như thế nào, thằng bé chính trực thiện lương, phẩm hạnh đoan chính, là một đứa bé ngoan ngoãn hiểu chuyện, cháu giúp dì đi mà."

Lạc Di thản nhiên nói: "Là người thì sẽ thay đổi."

Đáy lòng mẹ Hàn dâng lên cảm giác lạnh lẽo: "Lạc Di, lúc trước Á Huy chạy tới sở nghiên cứu lấy vật liệu, vợ chồng dì mạo hiểm khả năng bị sa thải để giúp các cháu, cho dù không có công lao cũng có khổ lao đúng không?"

Đây là đòi trả lại ân tình, tâm trạng Lạc Di rất phức tạp, ai mà ngờ được lại tới bước này chứ?

"Dì thật sự không biết con trai dì làm gì ở nước ngoài sao? Dì không liên lạc với con trai mình à?"

Mẹ Hàn không biết nhiều lắm, chỉ nghe được phong thanh thôi, nói là Á Huy phản quốc, điều này sao có thể?

Từ nhỏ con trai đã ưu tú từ việc học đến đạo đức, có tiền đồ thênh thang, tất cả người nhà của nó đều ở trong nước thì nó có lý do gì để phản quốc đâu?

"Không liên lạc được, ngoài đi học ra thì con dì còn làm gì được chứ? Thằng bé là con mọt sách chỉ biết cắm đầu vào học thôi."

Bà ấy không tin chút nào vào lời người ngoài nói, bà ấy chỉ muốn đòi lời giải thích!

Một chiếc xe jeep dừng lại bên cạnh hai người, một chàng trai bước xuống: "Lạc Di, anh đang tính tìm em..."

Hai mắt mẹ Hàn sáng lên, kích động nhào sang: "Dương Nam Ba, Tiểu Dương, cháu giúp Á Huy nhà dì với."

Dương Nam Ba nhìn mấy lần mới nhận ra đây là mẹ Hàn Á Huy.

Sắc mặt anh ta trầm xuống: "Cậu ta yêu đương với tiểu thư nhà giàu ở Mỹ, bị bỏ bùa mê thuốc lú tiết lộ bí mật quốc gia, còn tin những lời dụ dỗ của nước Mỹ, trở thành tay sai của họ rồi."

Như sét đánh ngang tai, trước mắt mẹ Hàn biến thành màu đen: "Cháu nói bậy, chuyện này không thể nào, đây chắc chắn là vu khống!"

Dương Nam Ba khẽ thở dài một hơi: "Khuyên cậu ta về nước tiếp nhận điều tra mới là lối thoát duy nhất."

Bọn họ không tiện ra tay ở nước ngoài, chỉ có thể để Hàn Á Huy chủ động về nước.

Mẹ Hàn điên cuồng lắc đầu: "Dì không tin, Lạc Di, cháu tin à?"

"Tin." Vẻ mặt Lạc Di bình tĩnh: "Bởi vì cháu nhìn thấy tận mắt, nếu Hàn Á Huy về nước thì còn một đường sống, nếu không..."

Loading...