Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 1056
Cập nhật lúc: 2025-03-27 20:39:02
Lượt xem: 8
Còn đoạn phỏng vấn với BBC, chỉ có thể nói là tuyệt vời, cực kì cao tay, sự thật được được hé lộ một chút nửa vời, khiến mọi người đều tò mò.
Cô nàng còn bày tỏ thiện ý với bên ngoài, tăng mạnh ấn tượng cô gái thiện lương trong lòng người Mỹ, một câu cuối cùng ‘Tình hữu nghị Trung Mỹ trường tồn’ càng khiến người ta yêu thích.
Công chúng đều cho rằng Lạc Di là một cô gái thiện lương yếu đuối, nhưng ai có thể ngờ, cô nàng này mưu sâu kế hiểm, am hiểu khống chế nhân tâm.
Những chuyện phát sinh ở Hongkong không đến được tai Lạc Di, mặc dù có biết, cô cũng không mấy để ý.
Bởi vì lúc này cô lại bị mời đi ăn thịt kho tàu.
Giáo sư Mạc dẫn theo cô học trò luôn khiến người ta sốt ruột, dọc đường đi cứ phải liên tục dặn dò, đừng có làm rộn, không phải trẻ con nữa đâu đấy nhé.
Lạc Di ra vẻ ngây thở: “Thầy, sao thầy lại cảm thấy em sẽ làm phiền người khác chứ? Em vẫn luôn là cô bé ngoan ngoãn đáng yêu nhất thế giới mà.”
Giáo sư Mạc: …
Hình như con bé quên mất lần đầu gặp mặt nó đã chủ động đòi hỏi những gì.
Nó còn đưa ra yêu cầu, muốn có một bản chép tay ‘Tuyết mùa xuân ở Thấm Viên’ của lãnh đạo nữa cơ.
Trước nay có ai từng liều như nó?
Lãnh đạo vừa thấy Lạc Di đến bèn cười, cô bé này đã lớn rồi, trông càng linh động láu lỉnh, mặt mũi cũng nảy nở, thành thiếu nữ rồi.
Ông trêu ghẹo: “Cuối cùng cũng về rồi hả, thế là đồng chí Tiêu Thanh Bình có thể ngủ ngon được rồi.”
Lạc Di cười cười, mắt cong lên, không hề ngại ngùng gì: “Khi nào chúng cháu kết hôn sẽ mời ngài ăn kẹo mừng nhé.”
Lãnh đạo thích nhất thái độ tự nhiên phóng khoáng của cô bé, rất thẳng thắn, rất vô tư.
“Được, đến khi đó cũng sẽ tặng quà mừng đám cưới cho hai đứa.”
Lạc Di hí hửng lấy ra hộp quà đã chuẩn bị từ trước: “Vậy xin cảm ơn ngài trước ạ, đây là quà mừng năm mới cháu mang về tặng ngài, chúc ngài năm mới vui vẻ, vạn sự như ý.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1056.html.]
Trong chiếc hộp được gói xinh xắn đó là vài món đồ.
Lãnh đạo nhìn, dò hỏi: “Đây là?”
“Đây là thành quả nghiên cứu bốn năm qua của cháu, báo cáo lại với ngài một chút ạ.” Lạc Di tặng cái gì cũng đều đưa hai phần như nhau: “Đây là hai chiếc USB, dùng để lưu trữ file, thông tin, trong nước cũng có thể mua được nhưng cái này do cháu tự tay làm, đánh số 1 và 2, có ý nghĩa đặc thù, trong USB này có lưu vài thứ có ích.”
“Đây là máy phiên dịch, có thể phiên dịch ngôn ngữ năm nước, hỗ trợ giao tiếp với người nước ngoài không bị cản trở.”
“Đây là máy chơi game cầm tay, thứ này ở nước ngoài đang rất thịnh hành, doanh số át cả công ty game nổi tiếng bên đó, làm bọn họ tức điên đến nỗi muốn ám sát cháu, ha ha ha.”
Lạc Di đắc ý cười ha hả như đứa trẻ.
Lãnh đạo cảm thấy mỗi lần gặp cô bé này đều cảm thấy lòng rất vui sướng dễ chịu, vì cô bé này luôn rất lạc quan thoải mái, đặc biệt thích cười, tính tình hào sảng.
Điều khiến ông ấy vui mừng nhất là, cô bé này còn rất trẻ nhưng đã có sức sáng tạo cực mạnh, tương lai rất đáng để chờ mong.
“Vui thế cơ à?”
Lạc Di cười hì hì: “Cháu thích nhất là nhìn bọn họ ghét cháu mà lại không làm gì được cháu.”
Lãnh đạo cũng bật cười, con bé này, cái gì cũng dám nói, tính tình vẫn y như trước kia, chẳng thay đổi gì.
“Bác rất thích món quà này, hi vọng sang năm sẽ lại có quà mới.”
Lạc Di gật đầu hăng hái: “Chắc chắn rồi ạ. Trước mắt cháu đang muốn chế tạo máy in đa năng, đợi khi nào làm xong sẽ nhờ người mang qua cho ngài xem, nói là đa năng nhưng mà cháu thích gọi là vạn năng hơn, kiểu máy in này có thể sản sinh ra một kỹ thuật mới, rất thú vị đấy ạ.”
“Nói nghe thử xem.” Lãnh đạo cũng cảm thấy có hứng thú.
Lạc Di bèn giảng giải một cách đơn giản nhất về nguyên lý cấu tạo và sản phẩm nó tạo ra cùng với khả năng phát triển và ứng dụng.
Vì cô hiểu thứ này rất rõ nên có thể giải thích một nguyên lý phức tạp nhất bằng những lời đơn giản nhất, người ngoài ngành nghe cũng hiểu ngay.
Lãnh đạo hiểu được, cũng cảm thấy thú vị: “Cái gì cũng in ra được, nghe hay đấy, thật đáng mong chờ.”
Lạc Di hớn hở: “Vậy ngài chờ thêm một thời gian nữa.”