Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 1045
Cập nhật lúc: 2025-03-27 20:38:39
Lượt xem: 7
Tất cả mọi người đều có tâm lý này, trước tiên tránh khỏi việc này rồi nói sau.
Lạc Di cười dí dỏm nói: “Sư mẫu, ở trong phòng làm việc em có giấu một kiện bảo bối, nếu tìm được sẽ thuộc về cô.”
Trước khi đi cô đã chôn mấy quả trứng màu.
Ánh mắt sư mẫu sáng lên: “Là cái gì?”
“Giữ bí mật nha.”
Nhưng vào lúc này, có một âm thanh kinh ngạc vang lên: “Cô là cô Lạc Di sao?”
Đây là lối đi VIP, người ra vào không nhiều lắm, có một cô gái trẻ tuổi vẻ mặt vui mừng nhìn Lạc Di.
“Đúng vậy, cô là?”
Cô gái trẻ tuổi hưng phấn lấy giấy chứng nhận ra: “Tôi là người của bộ phận phóng viên BBC đài truyền hình HK, có thể gọi tôi là Emily, tôi muốn phỏng vấn cô, không biết có được hay không?”
Ánh mắt Lạc Di lóe lên: “Thật ngại quá, tôi phải lên máy bay.”
Emily dịu dàng cầu xin: “Chỉ nói vài câu thôi, cầu xin cô đó.”
Lạc Di vô cùng khó xử: “Vậy... năm phút thôi.”
Emily vui mừng muốn chết: “Cô Lạc Di, thật vui khi gặp cô ở chỗ này, đây có phải là lần đầu tiên cô tới HK không, ấn tượng của cô đối HK như thế nào?”
Lạc Di khoác lác khen ngợi mà không cần suy nghĩ: “HK là một đô thị lớn phồn hoa xinh đẹp, tôi rất thích, nhưng tôi càng thích người dân HK hơn, vô cùng ấm áp, nhiệt tình, lương thiện.”
Lời khen của cô vô cùng thẳng thắn, điển hình của phong cách Mỹ.
Emily không hề ngạc nhiên chút nào, ngược lại cô ấy rất ngưỡng mộ phong cách này, cô ấy đến từ nước Y và đang học tại một trường đại học ở Mỹ.
Hai người hàn huyên vài câu, rốt cục cũng đi vào vấn đề chính: “Có thể nói cho chúng tôi biết sự kiện bắt cóc lần này không? Rốt cuộc sau lưng có ẩn tình gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1045.html.]
Vừa nói ra câu này, khắp nơi đều vô cùng yên tĩnh, Lạc Di ngẩng đầu nhìn thoáng qua các giáo sư, sắc mặt bọn họ đều phức tạp, cho dù biết người đứng sau màn này là ai, nhưng thân là người Mỹ, bọn họ cũng không muốn chuyện xấu trong nhà truyền ra ngoài.
Mỗi người đều có lập trường của mình, đều muốn bảo vệ quốc gia của mình, không thể đơn thuần dùng đúng sai đánh giá.
Lạc Di cười cười : “Vụ án này liên quan đến mọi mặt, cứ lấy lời cảnh sát nói làm chuẩn.”
Cô nói rất hàm súc, nói trắng ra giống như hai người khác nhau.
Emily vô cùng khó hiểu, đây không phải phong cách của cô: “Cô là đương sự có cái gì không thể nói?”
Lạc Di khoát tay áo: “Tôi chỉ là một người nhỏ nhoi, không muốn liên lụy đến người khác, việc này dừng ở đây đi.”
Giọng nói của cô ôn hòa, cũng không để cho người ta nghi ngờ.
Emily trầm mặc vài giây, đổi đề tài: “Cô muốn đi đâu?”
“Về nước.” Lạc Di trực tiếp nói.
Hai mắt Emily mở to: “Về nước? Không phải cô nói muốn ở lại nước Mỹ phát triển sao?”
Thân là một phóng viên, cô ấy có chút hiểu biết về chuyện của Lạc Di, năm đó đoạn ghi âm kia là ở BBS công khai trước, cho nên, đối cô ấy rất chú ý tới Lạc Di.
Lạc Di từ chối cho ý kiến, mà khéo léo bày tỏ: “Tôi ở nước Mỹ bốn năm, rất thích bầu không khí giáo dục học thuật của nước Mỹ, cũng rất thích những người Mỹ yêu thích hòa bình, cho dù tôi ở nơi nào, cũng sẽ không quên cuộc sống mình đã từng học tập từng ở nước Mỹ, sẽ không quên các giáo viên tri thức uyên bác, đã từng giúp đỡ các bạn học của tôi.”
Emily động tâm, yêu hòa bình?
Sự nhạy cảm của người đưa tin khiến cô ấy nhanh chóng nắm bắt được từ mấu chốt, trong đầu hiện lên một ý nghĩ: “Bỗng nhiên cô thay đổi chủ ý, chẳng lẽ là vì vụ án bắt cóc này?”
Lạc Di mấp máy môi, người bảo vệ bên cạnh nhắc nhở: “Đến năm phút rồi, cô gái này, xin mời.”
A Văn đẩy xe lăn rời đi, Lạc Di vẫy tay tạm biệt mọi người.
Emily vội vàng đuổi theo vài bước: “Lạc Di, đối với người quan tâm cô, cô có gì muốn nói không?”
Lạc Di nghiêm túc suy nghĩ rất lâu: “Cảm ơn sự quan tâm của mọi người. Tôi sẽ nỗ lực sống một cuộc sống khác biệt và tuyệt vời, cũng như trở thành một người tốt hơn. Tôi sẽ sống xứng đáng với thời gian của mình, tuổi trẻ của tôi và các bạn, cũng xin mọi người cùng nhau thúc đẩy thế giới hòa bình, tôi hy vọng trên thế giới sẽ không còn tranh chấp và g.i.ế.c chóc nữa, cuối cùng tôi cầu mong tình hữu nghị giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ sẽ tồn tại mãi mãi.”