Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 1000

Cập nhật lúc: 2025-03-27 06:02:13
Lượt xem: 4

Vẻ mặt của ông ấy rất phức tạp: "Thật ra, với trình độ của em, chỉ cần dành vài năm là có thể tự mình hoàn thành."

"Em biết.” Lạc Di quan sát hắn đã lâu, có sự thừa nhận với tính cách của ông ấy: "Nhưng thứ em thiếu nhất là thời gian, muốn làm ra nó càng sớm càng tốt để mang lại lợi ích cho nhân loại.”

Cô vừa nói một đạo lý rất lớn, liền khiến cho bản thân nhuốm một lớp ánh sáng vàng.

"Dự án này không chỉ đòi hỏi một số lượng lớn các công thức tính toán, mà còn cần cả những tài liệu mới, vì vậy, em muốn mời hai thầy hướng dẫn cùng nghiên cứu với em, thầy thấy có được không?"

Giáo sư Wilson giật mình: "Giáo sư Johnson? Em đã đề cập với ông ấy chưa?"

"Em hỏi ý kiến

của thầy trước." Lạc Di mỉm cười ngọt ngào, thể hiện sự chân thành nhất.

Giáo sư Wilson rất hưng phấn: "Thầy sẽ gọi cho giáo sư Johnson trước."

"Cái gì?" Trong điện thoại giáo sư Johnson rất sửng sốt: "Tôi lập tức qua ngay, đợi tôi."

Trong lúc chờ giáo sư Johnson vội vã chạy tới, giáo sư Wilson hào hứng đi qua đi lại, cảm xúc khó dồn nén: "Lạc Di, em cứ dùng dự án này để viết một bài về luận văn đi, coi như luận văn tốt nghiệp, đến lúc đó gửi cho tạp chí khoa học.”

Luận văn này có chất lượng cao, chỉ ra một hướng đi chưa từng có trước đây, có giá trị.

Đương nhiên, Lạc Di cũng đã sắp xếp ổn thỏa, thứ cô đưa ra chỉ là một khái niệm, không hơn không kém.

Luận văn của cô là bổ sung thêm nội dung, đến lúc sẽ chia làm ba bài, đến thời hạn sẽ nộp từng bài một.

Khi có kết quả nghiên cứu cũng là lúc cô nộp bài viết cuối cùng.

"Được."

Giáo sư Johnson vội vàng đi tới, vừa nhìn thấy Lạc Di liền lao tới hỏi: "Sao không nói cho thầy trước?"

Đúng vậy, ông ấy ghen tị, rõ ràng là ông ấy đã dẫn dắt cô suốt bốn năm.

Wilson tính toán đâu ra đấy cũng chỉ mất hai năm!

Lạc Di không hề sợ hãi, cười ngọt ngào: "Giáo sư Wilson là người thầy mà em kính trọng nhất, còn người là thầy giáo mà thân thiết với em nhất."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1000.html.]

Cô hóa thân thành một người trước sau như một, cố gắng xử lý mọi việc công bằng.

Bởi vì thân thiết, nên mới nói phía sau, không cần phải khách sáo như vậy với người của mình.

Cả hai đều khá hài lòng, đó chính là câu trả lời mà ông ấy mong muốn.

Sau đó giáo sư Johnson mới ngồi xuống: "Ở đâu rồi? Nhanh cho thầy xem."

Lạc Di lặp lại một lần nữa, giáo sư Johnson cũng biết của, hai mắt sáng ngời, không ngừng hỏi.

Ba người họ trò chuyện suốt buổi chiều, nói chuyện rất vui vẻ.

"Quyền sở hữu bằng sáng chế..." Giáo sư Wilson do dự một lúc, người thường thẳng thắn cũng không thể nói được gì.

Trò chuyện cả buổi chiều, có thể nói Lạc Di rất hiểu phương diện này, có phương hướng rồi, phần đó có rồi, mô hình đã có sẵn, không phải chỉ là khung trống.

Lạc Di khẽ mỉm cười: "Có thể cùng nhau sở hữu, hai thầy thấy thế nào?"

Giáo sư Wilson biết cô thông minh, nhưng không biết cô lại hiểu biết đối nhân xử thế đến vậy. "Thế này đi, em 6, thầy với Johnson 4, thế nào?"

Giáo sư Johnson không có phản đối, ông ấy càng coi trọng vinh dự mà thứ này mang lại.

Còn Lạc Di cũng không bị lỗ, tuy đã nhường một ít lợi nhuận, nhưng hai vị siêu cấp thành công này lại bợ đỡ cho cô.

Danh tiếng, mối quan hệ, nguồn lực đều có thể nhìn thấy được, nhưng cũng có nhiều lợi ích vô hình.

Cô ấy làm cử chỉ đồng ý: "Được ạ, cho em thời gian ba ngày, em sẽ viết ra bản thảo đầu tiên."

Ba ngày? Hai giáo sư nhìn nhau, cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Thực ra cô đã sớm có nội dung rồi, phải không?

Ba ngày sau, Lạc Di mang ổ USB đến theo đúng hẹn, luận văn dài 10.000 từ đã viết xong.

Giáo sư Wilson nhìn cách diễn đạt chính xác, sự chuyển đổi liền mạch giữa tiếng Anh và tiếng Latin, không hề có chút cứng nhắc, trôi chảy như tiếng mẹ đẻ vậy.

Ông trao đổi với giáo sư Johnson một chút, sửa lại một số chỗ nhỏ, rồi gửi bài luận văn đến địa chỉ email của Tạp chí khoa học.

Lạc Di sửng sốt: "Ơ, cứ gửi đi như thế này ạ? Không cần sửa lại ạ?"

Loading...