Xuyên Sách Không May Công Lược Phải Thiếu Niên Miêu Cương - Chương 59: Vừa đánh vừa mắng là chân ái

Cập nhật lúc: 2025-12-05 04:59:21
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thương Hải Châu xây dựng ven biển, nơi đây thủy lộ phát đạt. Bến tàu luôn neo đậu những thuyền lớn thuyền nhỏ, khoang thuyền chất đầy tơ lụa, đồ sứ vận chuyển từ nơi khác tới, cùng với hải sản tươi mới đ.á.n.h bắt. Làn gió tanh nồng mặn mòi thường xuyên hòa lẫn với tiếng rao của chèo thuyền và tiếng thét lớn của tiểu thương.

 

Để trở về Giang Nam, qua Thương Hải Châu là một lộ tuyến lựa chọn .

 

Sở Hòa là đầu tiên tới Thương Hải Châu, tò mò về phong thổ nơi đây. Nàng kéo A Cửu xuống xe ngựa, bộ giữa những qua , cảm nhận khí vị pháo hoa (sức sống dân dã) nơi .

 

Nàng đông ngó tây, luồn lách qua các quầy hàng lớn nhỏ, bước chân khi nhanh khi chậm.

 

A Cửu luôn nhanh chậm phía nàng. Thỉnh thoảng, giơ tay lên, gạt chiếc chuông gió của bán hàng rong sang một bên, tránh để nó va đầu nàng.

 

Sở Hòa cầm lấy một chuỗi lắc tay vỏ sò, cảm thấy thích thú. Nàng đầu kéo A Cửu gần, nâng cổ tay lên, ướm thử tay . Lắc tay càng tôn lên làn da sứ trắng như ngọc của .

 

Nàng : “Đẹp!”

 

Nàng quyết đoán thanh toán tiền, đeo lắc tay cổ tay . Lại chạy tới quầy tiểu thương bán đá quý, cầm lấy một khối khuyên tai mã não đỏ loại nhất. Nàng ướm khuyên tai của A Cửu, càng tôn lên vẻ diễm lệ của thiếu niên.

 

Mắt nàng sáng rực: “Đẹp!”

 

Sở Hòa thanh toán tiền, nhón mũi chân hướng về phía .

 

A Cửu cúi thấp , cong eo, gục đầu xuống, tủm tỉm mặc nàng đùa nghịch.

 

Sở Hòa khuyên tai mới cho . Hắn cố ý nghiêng đầu nhẹ. Khuyên tai mã não đỏ lấp lánh ánh sáng xinh mặt trời, tôn lên dung mạo tuyệt lệ của thiếu niên.

 

“Đẹp ?”

 

Hắn tự , cố tình hỏi. Trong giọng mang theo chút ý khó phát hiện, gió thổi qua, nhuốm vài phần thanh nhuận của nước biển.

 

Sở Hòa nhịn ôm lấy mặt , thần sắc kích động. Đôi mắt đen như mực phát ánh sáng: “Đẹp! Người nhất đời chính là A Cửu!”

 

Hắn nâng tay lên, ngón tay khẽ chạm khuyên tai mã não đỏ thêm . Chạm ánh sáng lấp lánh, lòng bàn tay nóng, dường như chạm ánh mặt trời bầu bạn với mây trắng.

 

Sở Hòa mắt sắc thấy quầy bán dây buộc tóc cách đó xa, kéo A Cửu cùng . Nàng liếc mắt liền chọn trúng một sợi dây buộc tóc đỏ nạm đá quý. Đôi mắt nàng tỏa sáng, nữa nhón mũi chân.

 

A Cửu phối hợp cúi đầu xuống, tiện cho nàng khoa tay múa chân.

 

Sở Hòa đặt dây buộc tóc cùng mái tóc bạc của A Cửu với , sờ sờ một lọn tóc , trong mắt cũng rơi xuống ánh sáng của đá quý.

 

A Cửu học cách giành hỏi: “Đẹp?”

 

Sở Hòa bay nhanh gật đầu: “Đẹp!”

 

Suốt cả đoạn đường , động tác chọn đồ của nàng ngừng nghỉ, và câu “Đẹp!” trong miệng nàng cũng bao giờ dừng , khiến những qua đường xung quanh xem mà nổi da gà.

 

Thiếu niên tóc bạc mắt đỏ, da dẻ trắng bệch như t.ử thi, mang trang phục dị vực, vô cùng giống quỷ mị trong truyền thuyết, sự lạnh lẽo khiến khác dám tới gần. Cố tình nữ t.ử luôn miệng la hét “Đẹp”.

 

Không từ lúc nào, A Cửu nữ t.ử trang điểm châu quang bảo khí, quý khí bức . Nàng quên mất lời đây là thắt lưng buộc bụng. Quả nhiên là nghiện trang điểm cho .

 

Vừa lúc, và thẩm mỹ của nàng giống , đều thích đá quý, đều thích những thứ sáng lấp lánh. Trong mắt khác, đó chính là vẻ tục tĩu của nhà giàu mới nổi.

 

A Cửu duỗi tay, khẽ chạm chiếc kim thoa con bướm nạm bích ngọc đôi mắt tóc Sở Hòa. Cánh bướm rung động, như thể cất giấu sinh cơ vô hạn.

 

Hắn mím môi, nhẹ: “Chỉ A Hòa sẽ thôi.”

 

Ánh mắt của những xung quanh , phần lớn đều là dò xét, xem kỹ, sợ hãi, và sự chán ghét như thể đang một tà ám.

 

Nếu tâm tình , những ánh mắt khiến chán ghét đó, tất cả đều sẽ hóa thành bột phấn biến mất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-khong-may-cong-luoc-phai-thieu-nien-mieu-cuong/chuong-59-vua-danh-vua-mang-la-chan-ai.html.]

 

“A Cửu chính là mà!”

 

“Tóc A Cửu .”

 

“Đôi mắt A Cửu .”

 

“Toàn A Cửu đều , thích vô cùng luôn!”

 

Thật . Những ánh mắt bài xích A Cửu xung quanh chuyển sang nàng, xem nàng như một kẻ điên .

 

Sở Hòa nắm lấy tay , mười ngón tay đan , ngẩng mặt lên, mi mắt cong cong, ý long lanh.

 

Hầu kết A Cửu cuộn lên xuống, nuốt xuống vị chua xót bỗng dưng xuất hiện trong cổ họng. Ngón trỏ khẽ chạm má nữ tử, nén tiếng khẽ, phun lời nhẹ tênh: “A Hòa ngốc nghếch.”

 

Sở Hòa mím môi trừng .

 

Nàng hề cảm thấy ngốc. Nàng thể rời khỏi Miêu Cương đầy rẫy độc trùng sống đến bây giờ, còn thể lừa một tình lang như . Nàng thông minh lắm chứ.

 

Hương thơm thức ăn tràn ngập trong khí, khiêu khích sự thèm ăn của đường.

 

Sở Hòa quanh, kéo A Cửu chạy tới, gọi một phần bánh gạo nếp. Nàng đút miệng A Cửu , chính c.ắ.n một miếng. Lúc , nàng ngẩng đầu, chú ý tới vài pho tượng sừng sững bệ cao ở trung tâm thành phố.

 

Nàng tò mò: “Đó là cái gì?”

 

“Đó là pho tượng của lịch đại Châu Chủ Thương Hải Châu, hoặc là tiên hiền cống hiến trọng đại cho Thương Hải Châu.”

 

Hắc Nhạn dựa ở cách đó xa, dáng tiêu sái, soái khí phi phàm. Dưới ánh sáng, nửa bên mặt nghiêng của càng tôn lên hơn vài phần so với bình thường, khiến vài nữ t.ử ngang qua ngoái .

 

Sở Hòa quanh, thấy Bạch Hạc, nàng chút kỳ quái.

 

giuadongtrotan

Hắc Nhạn dù cũng nam bắc nhiều năm, kiến thức rộng. Hắn chỉ pho tượng sừng sững: “Đó là Thượng Thượng Thượng Nhậm Châu Chủ, Thượng Quan Vô Cụ. Kia là Châu Chủ đời nữa Thượng Quan Khứ Ai, cũng chính là gia gia và phụ của Thượng Quan Hoan Hỉ.”

 

Hắc Nhạn khoanh tay : “Thượng Quan Hoan Hỉ là duy nhất trong Thượng Quan gia kéo xuống khỏi vị trí Châu Chủ. Phỏng chừng , nàng cũng là duy nhất thể bá tánh đúc tượng để tưởng nhớ.”

 

Sở Hòa ngẩng đầu, chú ý thấy bên còn một đôi nam nữ cầm kiếm dựa . Khác với những pho tượng khác, họ gần, quan hệ dường như vô cùng mật.

 

“Họ là ai?”

 

Hắc Nhạn : “Đó là kiếm khách nổi tiếng của Thương Hải Châu, Dịch Diệp Tri và Thủy Chi Nam. Họ là một đôi thần tiên quyến lữ. Hai mươi năm , khi Thượng Quan Khứ Ai Châu Chủ, tà ám xâm lấn. Họ cùng Thượng Quan Khứ Ai thủ thành. Lúc đó, tà ám bắt hai đứa con của họ uy h‌iếp, bắt họ lựa chọn, cứu con cứu một thành bá tánh. Họ chọn vế .”

 

Sở Hòa quan tâm hỏi: “Sau đó thì ?”

 

“Sau đó, con của họ c‌hết. Không lâu đó, họ cũng tà ám dư nghiệt đ.á.n.h lén, thi cốt vô tồn.”

 

, bá tánh Thương Hải Châu để cảm tạ những gì phu thê họ , mới phá vỡ tiền lệ chỉ thành chủ mới lập tượng, đúc tượng cho cặp phu thê để tưởng nhớ.

 

“Thương Hải Châu là pháo đài của đường thủy và đường bộ, tin đồn về bảo tàng, khó tránh khỏi tà ám nhòm ngó. Nếu những tiền bối , bá tánh trong thành chỉ lưu lạc khắp nơi.”

 

Hắc Nhạn thẳng , mặt những pho tượng đó, vô cùng cảm khái.

 

Vì thế, vết hằn bàn tay màu đỏ nửa khuôn mặt còn của cũng lộ rõ mắt .

 

Sở Hòa che miệng , nhịn .

 

tiếng của thiếu niên bên cạnh hề che giấu, tràn khóe môi, mang theo vẻ trào phúng.

 

Có lẽ trải qua sinh t.ử ở khách điếm, Hắc Nhạn cũng gan lớn, buột miệng với A Cửu một câu: “Ngươi gì mà ? Đánh là thương, mắng là yêu, đ.á.n.h mắng là chân ái! Sở cô nương sẽ đối với ngươi đ.á.n.h mắng !”

Loading...