Xuyên sách, hành trình tìm kiếm hạnh phúc hoàn hảo của nữ phụ - Chương 143
Cập nhật lúc: 2024-08-08 22:07:13
Lượt xem: 291
Hốc mắt Hứa Nhã đỏ lên, ôm lấy cô: “Sau khi tôi kết hôn, cô cũng phải tiếp tục ở bên cạnh tôi, không thể bởi vì tôi kết hôn mà xa cách với tôi.”
“Làm gì có chuyện đó?” Sở Sương cười: “Nhà ông Niên cũng gần nhà anh Chu, đến lúc đó cô cũng tranh thủ đi qua nói chuyện với thanh niên trí thức Bạch, cô ấy thật sự không giống trước kia đâu, cô với cô ấy cũng có thể trở thành bạn bè, chia sẻ tâm sự với nhau.”
“Được.”
Trước khi Niên Viễn Phương đi vào trong thành phố báo danh ở đơn vị vận chuyển, Hứa Nhã đã kết hôn với anh ta.
Rất rõ ràng Niên Viễn Phương vô cùng coi trọng việc hôn nhân của mình, còn bày hai bàn tiệc, hơn nữa cũng cùng Hứa Nhã đi lấy giấy chứng nhận kết hôn.
Không phải tùy tiện kết hôn coi như xong như những nhà khác trong thôn.
Chu Lâm cũng đi ăn tiệc cưới, Niên Viễn Phương tự mình đến nhà mời anh, còn nói với anh sau này nhờ Bạch Minh Châu khuyên bảo vợ anh ta một chút.
Bởi vì đều là nữ thanh niên trí thức, nhất định sẽ có chung chủ đề trò chuyện.
Chu Lâm tỏ vẻ không thành vấn đề.
Ba ngày sau khi Niên Viễn Phương kết hôn liền đi đến đơn vị vận chuyển trong thành phố để báo danh.
Mà Hứa Nhã cũng trở thành nàng dâu mới của đại đội Ngưu Mông, là vị nữ thanh niên tri thức thứ hai lấy đàn ông trong thôn.
Cùng ngày Niên Viễn Phương đi vào trong thành phố, Hứa Nhã đến nhà Bạch Minh Châu chơi.
Bạch Minh Châu cũng mời cô ấy vào trong nhà ngồi, còn pha cho Hứa Nhã một ly nước mật ong, cười nói: “Quyết định này của cô đúng là làm người ta không ngờ tới, nhưng mà tới đâu hay tới đó, phải tin tưởng tất cả là chuyện tốt nhất mà vận mệnh đã sắp xếp.”
Đây là nguyên tắc sống của cô.
Mặc kệ xảy ra chuyện lớn đến mức nào đều phải học được cách chấp nhận.
Có thể bi thương có thể đau xót, nhưng vĩnh viễn không được phép sống trong quá khứ, phải chấp nhận ngay lập tức, quá khứ thì để lại phía sau, phần còn lại sẽ giao cho thời gian chữa khỏi.
“Tới đâu hay tới đó, tất cả là chuyện tốt nhất mà vận mệnh sắp xếp.” Hứa Nhã không nhịn được lặp lại một lần, cô cảm thấy câu nói này thật hay.
“Cho nên hãy nghiêm túc lên kế hoạch cho cuộc sống sau này của mình, trong thôn có rất nhiều người hâm mộ cô đấy.” Bạch Minh Châu cười nói.
Lấy một người có công việc trong thành phố như Niên Viễn Phương, chỉ cần chăm chỉ chịu khó thì cuộc sống sau này còn có thể kém cỏi hay sao?
Hứa Nhã không nhịn được mà cười lên một tiếng, “Hiện tại cô còn truyền thụ kinh nghiệm sống cho tôi nữa.”
“Tuy là cô lớn tuổi hơn tôi, nhưng tôi thật sự có kinh nghiệm sống để truyền cho cô còn gì.” Bạch Minh Châu cười nói.
Hứa Nhã cười cười, nội tâm cũng có muôn vàn cảm xúc.
Tựa như tất cả đã thay đổi chỉ trong chớp mắt.
Tuy rằng vội vàng quyết định, nhưng hiện tại cô đã là vợ người ta, đương nhiên sẽ cố gắng sống một cuộc đời mới của mình.
Hơn nữa, hình như cô không hề vì xúc động mà chọn sai người.
Tuy rằng ở trên giường người đàn ông thô thiển như Niên Viễn Phương thật sự không chịu buông tha cho người ta, ngoài miệng nói thương xót cô mới vừa biết mùi hoan ái, nhưng cái gì nên làm thì vẫn cứ làm. Ba ngày này phần lớn thời gian cô đều nằm ở trên giường đất, nếu không phải cô không cho phép, ngay cả cơm anh ta cũng muốn mang đến tận giường cho cô ăn, đúng là xấu hổ c.h.ế.t đi được.
Nhưng tối hôm qua, anh ta đã đưa một cái khăn lụa mua ở bên ngoài, còn cả một bình kem bảo vệ da, thậm chí còn đưa cả sổ tiết kiệm có không ít tiền mà anh ta giấu được cho cô, nói cô muốn ăn cái gì thì có thể tự mình đến công xã hoặc là vào trong thành phố mua ăn……
Tuy là một người đàn ông nông thôn nhưng nội tâm lại rất tinh tế.
Việc Niên Viễn Phương kết hôn cùng nữ thanh niên trí thức Hứa Nhã đương nhiên là việc vui lớn nhất của đại đội Ngưu Mông trong thời gian này.
Bởi vì thật sự không nghĩ đến, Niên Viễn Phương này kén cá chọn canh, cuối cùng anh ta thật sự cưới nữ thanh niên trí thức vừa có văn hóa lại vừa xinh đẹp.
Tuy trông Hứa Nhã không thu hút sự chú ý như hai nữ thanh niên trí thức Bạch Minh Châu và Dương Nhược Tình, nhưng trông cũng là một cô gái thanh tú.
Hơn nữa nếu thật sự so sánh, danh tiếng của Hứa Nhã còn tốt hơn so với Bạch Minh Châu trước kia và Dương Nhược Tình bây giờ.
Bởi vì cô ấy không quyến rũ lả lướt, cũng không có tính cách thích trêu hoa ghẹo nguyệt.
Sau khi đến đại đội Ngưu Mông, cô ấy và nữ thanh niên trí thức Sở Sương vẫn luôn thật thà chăm chỉ, cố gắng nuôi sống bản thân, cũng không làm những việc ngu ngốc.
Cho nên về phương diện danh tiếng thật sự không thể chê.
Bà Niên không ngờ đứa con trai thô lỗ của mình lại có thể cưới được một nữ thanh niên trí thức.
Nhưng bà ấy cũng không cầu mong con dâu nữ thanh niên trí thức Hứa Nhã một tháng có thể kiếm được 30 đồng tiền nhuận bút gì đó như Bạch Minh Châu, bởi vì bà ấy đến tuổi này cũng chỉ từng gặp duy nhất một nữ thanh niên trí thức tài giỏi như Bạch Minh Châu mà thôi.
Ngay cả Đặng Tường Kiệt có tiếng thơm là tài tử thì ngòi bút của anh ta cũng không sánh bằng Bạch Minh Châu.
Đại đội quanh đây có nhiều thanh niên trí thức đến như vậy, cũng chưa thấy người thứ hai giống như cô.
Cho nên bà Niên vốn dĩ không để ý đến điều này.
Việc kết hôn của con trai mình được giải quyết là điều vui vẻ nhất, niềm vui thứ hai là con trai cưới về một người con dâu là nữ thanh niên trí thức vừa có văn hóa lại vừa xinh đẹp, đây là việc ngoài dự đoán khiến bà ấy vô cùng vừa lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-hanh-trinh-tim-kiem-hanh-phuc-hoan-hao-cua-nu-phu/chuong-143.html.]
Mấy ngày này bà Niên gặp người khác là cười vui vẻ ha ha, không hề có ý định che giấu sự vui mừng của bản thân, vì đây là dịp hiếm có để lên mặt.
Chỉ là luôn có người ghen tị đến đỏ mắt.
Người ghen tị đến đỏ mắt kia ở bên ngoài nói: “Không phải là không lâu trước đây nữ thanh niên trí thức Hứa đã bị rơi xuống nước sao? Không chừng là rơi xuống nước bị Niên Viễn Phương lợi dụng đụng chạm, nên bây giờ mới không thể không lấy anh ta!”
Người nói lời này chính là anh tư Trần.
Chính vì trước kia ghen ghét Chu Lâm cưới được Bạch Minh Châu nên bịa chuyện bậy bạ về bọn họ, nên vào thời điểm chia lương thực anh ta đã bị Chu Lâm trực tiếp đánh cho một trận.
Hiện tại anh ta lại ghen tị với Niên Viễn Phương, cũng bắt đầu nói năng bậy bạ.
Nhưng ngược lại không phải bởi vì anh ta thích Hứa Nhã, mà là do anh ta không với được tới Dương Nhược Tình, nên không thể chấp nhận người khác hạnh phúc như thế.
Nếu như Niên Viễn Phương mà ở nhà, anh tư Trần dám nói với anh ta câu này thì đã trực tiếp ngã sấp mặt xuống đất ăn bùn rồi.
Cũng chính vì Niên Viễn Phương không có nhà nên anh ta mới dám nói như vậy.
Nhưng cũng không phải nhà họ Niên không còn ai.
Ở nhà, Niên Viễn Phương là nhỏ nhất, trước anh ta còn có ba anh trai!
Hiện giờ anh ta không có ở nhà, đương nhiên ba anh trai nhà họ Niên đã ra mặt xử lý.
Anh tư Trần cũng có ba anh trai, nhưng đều bị anh tư Trần chọc giận hết rồi!
Đây rõ ràng là vô duyên vô cớ muốn gây sự đánh nhau với người khác.
Lại còn bởi vì không theo đuổi được Dương Nhược Tình, anh tư Trần bắt đầu tự mình sa ngã, nên các cô con dâu nhà họ Trần cũng không hài lòng.
Dựa vào đâu mà rõ ràng là anh ta có tay có chân, thế mà gia đình còn phải nuôi anh ta chứ?
Đặc biệt anh ta còn ra ngoài gây sự rồi lại muốn cả gia đình phải chịu trách nhiệm thay anh ta, đừng nói các con dâu, các anh trai cũng có không ít ý kiến!
Vì thế sau khi mấy anh em nhà họ Niên tìm đến cửa nói chuyện, nhà họ Trần bắt đầu nháo nhào muốn chia nhà ra ở riêng.
Ông Trần và bà Trần không muốn chia nhà, cho nên tình hình cứ giằng co như vậy.
Vì thế cuộc sống nhà họ Trần không yên ổn, tuy đã gây áp lực lên các con dâu nhưng bọn họ vẫn không nuốt trôi được cục tức này!
Cứ thế nhà họ Trần trở thành tâm điểm bàn tán của cả đại đội Ngưu Mông.
Phải nói là chẳng ai chê cười được ai, nhà ai mà không có việc cãi nhau kia chứ? Giống nhau cả thôi.
Nhưng những việc này không liên quan đến người khác.
Chu Lâm cảm thấy bản thân mệt muốn chết, nếu không phải đã đồng ý với vợ là sẽ ra đồng làm việc thì nhất định anh sẽ mặc kệ không làm việc nữa rồi.
Từ sau mấy ngày mưa xuân trước đây, thì họ đã phải làm việc nhà nông bao lâu rồi?
Thật ra, nếu không phải trong nhà còn có vợ và con phải nuôi, anh thật sự sẽ không làm việc này.
Mỗi ngày anh muốn đình công, Nguyệt Nguyệt đều sẽ nhắc nhở anh, còn đặc biệt quan tâm đến anh nữa chứ.
Không có cách nào, đành phải làm.
Chỉ chớp mắt đã đến tháng năm, Chu Lâm tính dành thời gian nghỉ ngơi, trùng hợp, bởi vì năm nay đại đội xin phân hóa học, nên anh đi theo Lý Đại Hải đi xin phân hóa học.
Đi xin phân hóa học cũng không đơn giản, yêu cầu người ta phê duyệt cho đội sản xuất bọn họ không phải là việc dễ dàng.
Ít nhất Lý Đại Hải cảm thấy như vậy, đã nhiều năm đội sản xuất của họ đều không xin thành công cho nên chưa từng được dùng phân hóa học.
Ông đội trưởng đã từng xem người khác dùng phân hóa học bón đất, Lý Đại Hải cũng đã từng đi xem, cây trồng sinh trưởng khiến người khác vô cùng hâm mộ.
Nhưng bọn họ cảm thấy không dễ dàng thì Chu Lâm lại cảm thấy rất tốt, có Chu Lâm ở đây, chỉ cần đừng bắt anh xuống ruộng làm việc thì tất cả đều dễ dàng.
Cho nên việc đi xin phân hóa học đã để cho Chu Lâm làm.
Trên thực tế anh cũng vô cùng có bản lĩnh, lại có thể xin được.
Tuy rằng không xin được nhiều lắm, cũng chỉ đủ cho mười mảnh ruộng, nhưng như vậy đã là vô cùng tốt rồi.
Trước đây chưa từng được dùng phân hóa học, lần này có thể xin được phân hóa học về đã là không tệ rồi.
Đương nhiên ông đội trưởng rất vừa lòng, nhưng vẫn có chút tiếc nuối bối cảnh chính trị của Chu Lâm.
Nếu từ đầu đến cuối đều trong sạch thì tốt biết bao, để anh đi theo con trai mình làm việc, việc gì cũng có thể làm được.
Cho dù Chu Lâm quá nổi bật được cấp trên nhìn trúng đề bạt, ông đội trưởng cũng thấy không có vấn đề gì.
Bởi vì nếu như vậy càng tốt, đại đội Ngưu Mông có thể có một người như vậy, sau này đều sẽ khiến người khác nể mặt.