Chiếc xe la dừng cửa viện, khẽ kêu kẽo kẹt. Triển Lâm cùng Tư Nam đang bên ngoài, liền khẽ cất tiếng báo rằng " đến nơi", đó cũng dám lớn tiếng quấy rầy, mà im lặng chờ đợi ở bên ngoài. Y phục của Diệp Gia vò nhàu đôi chút, nàng chỉnh tề mất một hồi lâu mới tươm tất. Nàng bước xuống xe nhà, Chu Cảnh Sâm xuống nàng một bước, nhưng theo nàng, mà rẽ hướng thẳng về phía phòng bếp.
Mãi đến lát , thấy tỏa mùi hương thảo d.ư.ợ.c nồng nặc mà bước phòng, Diệp Gia đang giường sắp xếp hành lý, bỗng dưng lưng chợt cứng đờ.
Chu Cảnh Sâm vô cảm khép cửa , ôm lấy Diệp Gia đang định rời , trực tiếp dẫn nàng nội thất. Chiều hôm đó, cả hai nửa bước rời khỏi phòng. Diệp Gia dám phát tiếng kêu ngay giữa thanh thiên bạch nhật, dù cho ép đến lệ tuôn như suối, hận thể c.ắ.n c.h.ế.t Chu Cảnh Sâm.
Hai vật vờ mãi trong phòng đến tận khi sương chiều buông xuống. Diệp Gia thực sự đói đến nỗi cử động, Chu Cảnh Sâm cuối cùng cũng chịu buông tha cho nàng.
Ngày mai lên đường. Diệp Gia thể trần trụi trọn trong lòng , vài lọn tóc bên thái dương ướt đẫm mồ hôi. Đôi mắt nàng như phủ một tầng nước, mịt mờ ảo diệu nhưng sáng trong lạ thường. Chu Cảnh Sâm sớm tháo trâm cài tóc xuống, mái tóc đen nhánh xõa tung, cuộn quanh Diệp Gia tựa hắc mãng trường xà. Toàn cả hai đều ướt đẫm mồ hôi, Diệp Gia ôm trọn lòng.
Bấy giờ Chu Cảnh Sâm mới tiếp tục về chuyện : "Nương tử, khi trở về trấn Đông Hương, sẽ thảo luận cùng A Cửu, để y phái thêm vài nhân lực đắc dụng cho Chu gia."
"Hả?" Diệp Gia thốt một tiếng bằng giọng mũi, uể oải yếu ớt liếc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-515.html.]
"Là để phòng ngừa biến cố bất ngờ."
Những điều Diệp Gia thể suy đoán, thì đương nhiên Chu Cảnh Sâm há nghĩ tới? Hắn thậm chí còn thấu tỏ tường tận hơn nàng. Trên thực tế, kiếp , Cố gia đều dốc hết tâm tư bồi dưỡng Cố Minh Nguyệt. Dù thì Cố Minh Nguyệt vốn sủng ái vô hạn, hai năm còn sinh hạ cho tân hoàng một long tử. Lão gia chủ Cố Khởi Siêu mơ tưởng Cố gia sẽ kẻ nắm giữ ngôi vị phượng hoàng, còn sẽ Quốc trượng tôn quý. Song, thực tế trái ngược với mong ước. Dù Cố Minh Nguyệt Cố gia hậu thuẫn mạnh mẽ, nàng chẳng mảy may mang ơn Cố gia, thậm chí còn trở mặt, lấy Cố gia bàn đạp để bản tiến bước cao xa hơn nữa.
Nói đến đây, nhiều chuyện thể vắn tắt trong vài lời.
Chu Cảnh Sâm trầm ngâm chốc lát, bèn kể cho Diệp Gia vài chuyện cơ mật về Cố gia. Quả nhiên, những điều tương đồng với những gì Diệp Gia , song tinh giản mà bao quát hơn nhiều. Hắn hề nhắc đến mối quan hệ giữa Cố Minh Nguyệt và Cố Minh Hy; ngẫm kỹ , điều cũng thật hợp tình hợp lý. Xét cho cùng, việc nữ nhi nhầm lẫn đối với một thế gia đại tộc mà là chuyện vô cùng mất thể diện. Hơn nữa, còn một mối hôn sự giữa Cố Minh Hy và Chu Cảnh Sâm do chính Thánh thượng ban chiếu, đương nhiên giấu kín chuyện với ngoài.
"Theo như thấu hiểu về Cố Minh Hy, hành sự cay độc, tuyệt sẽ dễ dàng bỏ qua." Trong mắt Chu Cảnh Sâm chợt lóe lên sát ý: "Ta sẽ phái vài hộ tống nàng về nhà, đó sẽ để họ túc trực canh giữ trong phủ một thời gian dài."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Khi Diệp Gia lời một cách nghiêm túc như thế, nàng bỗng bật : "Chẳng lẽ Cố Minh Hy còn gan dám sát hại nữa ?"
Nàng dứt lời, Chu Cảnh Sâm liền cụp mắt xuống, đặt lên môi nàng một nụ hôn nồng nhiệt, thêm nửa lời.