Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chàng nhàn nhạt liếc Cố Minh Dực một cái, nụ khuôn mặt phút chốc cứng đờ. Kẻ mắt là Chu Cảnh Sâm, chứ nào đám công tử bột ngày ngày bám theo ăn chơi trác táng ở Yên Kinh. Trong thoáng chốc, Cố Minh Dực đổ mồ hôi lạnh toát, vội vàng hồn.
Trên thực tế, thời điểm Cảnh Vương phủ xảy biến cố, Cố gia vội vã sai gia đinh đến phủ thoái hôn. Tuy rằng đó là chuyện hợp tình hợp lý, nhưng việc nóng lòng đoạn tuyệt liên hệ như quả thực khiến khác khinh thường. Cố gia luôn đón gió trở cờ, vì để nghiêng về phía tân hoàng, thể phủ nhận là một hành vi bỏ đá xuống giếng. Mặc dù do gia chủ trực tiếp gây nên, nhưng những lời của Cố Minh Dực lúc cũng khỏi quá đỗi phù phiếm.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Bước chân khựng ngay tại chỗ, dám hành động liều lĩnh: "Dù ôn chuyện cũ thì cũng xem như cố nhân. Doãn An hiền , thể bớt chút thời gian đàm đạo một phen ? Hiền đối với Cố gia chút hiểu lầm. Những hiểu lầm nếu tháo gỡ, thật sự là đau xót, còn kẻ thù thì hả hê ."
Nói xong, sợ lời của trọng lượng, còn trao ánh mắt hiệu cho Cố Minh Hy nãy giờ vẫn còn sụt sùi lóc.
"Doãn An ca ca..." Cố Minh Hy ngơ ngác đấy hồi lâu, xem như cuối cùng cũng nhận ánh mắt ám chỉ của trưởng. Thái độ lạnh lùng của Chu Cảnh Sâm gợi cho nàng nhớ đến nhiều chuyện trong quá khứ của chính nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-510.html.]
Không thể kìm nén mà hồi tưởng kiếp ngắn ngủi của , con cái cận, phu quân ghẻ lạnh ruồng bỏ, đến ba mươi tuổi treo cổ tự vẫn ở hậu viện Chu gia. Nếu như đời nàng thể can đảm hơn một chút, tham luyến phú quý, mà nghiến chặt răng theo Doãn An ca ca đến Bắc Đình, cùng đồng cam cộng khổ. Liệu chăng chuyện một kết cục khác? Liệu mối quan hệ giữa nàng và Doãn An ca ca Cố Minh Nguyệt mượn lời thêu dệt, cướp đoạt tất thảy sự dịu dàng và quan tâm vốn dĩ chỉ thuộc về một nàng ?
Chỉ vì một niệm sai lầm, mà cả quãng đời còn chia lìa mỗi một nẻo với Doãn An ca ca.
Đời , khi xuất giá, Cố Minh Hy vẫn luôn day dứt hối hận. Khắc khắc so bì hơn thua, khắc khắc hối tiếc khôn nguôi. Hối hận vì vị tân phu quân so về dung mạo bằng Chu Cảnh Sâm, tính cách bằng Chu Cảnh Sâm, tài hoa cũng chẳng thể sánh bằng, thậm chí đến cách hành xử, cách cũng thua xa Chu Cảnh Sâm. Càng so sánh, nàng càng cảm thấy tài nào cam tâm. Cứ như sống trọn một đời bi thảm. Giờ đây, một nữa sống năm mười lăm, mười sáu tuổi, Cố Minh Hy vốn dĩ cho rằng tất cả đều thể . Quay về lúc xuất giá, Chu Cảnh Sâm vẫn còn ở Bắc Đình. Nàng đinh ninh rằng nhất định sẽ cơ hội cứu vãn, khi đến đây, nàng vẫn ôm ấp một kỳ vọng như ...
"...Kỳ thực, thực tình mà , chuyện tới cửa từ hôn vốn là điều mong , chính là do nhũ mẫu tự ý chủ."
Đôi bàn tay giấu trong tay áo của Cố Minh Hy nắm chặt , khiến cho móng tay găm sâu da thịt: "Bà chỉ là quá thương yêu , nuôi dưỡng từ nhỏ đến lớn, nên chịu khổ dù chỉ một chút. Hôm đó, bà nhân lúc để ý, tự tiện mang theo tín vật chạy đến vương phủ những lời đó. Doãn An ca ca, từ nhỏ luôn mong mỏi thành hôn với , thì thể chuyện như chứ? Tất cả là do nhũ mẫu gây , khi bà phụ và mẫu phát hiện dám tự ý chủ, cha bán ..."