Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 507

Cập nhật lúc: 2025-10-25 16:17:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Không ," Diệp Gia lặng lẽ trả cuốn sách cho , nắm lấy một bàn tay , đặt lòng bàn tay còn của : "Chỉ là bỗng nhận hình như cũng hề cứng nhắc đến ."

Chu Cảnh Sâm ngay ngắn ghế, vẫn giữ nguyên bộ dạng quân tử bát phong chẳng động, nụ nơi khóe miệng cũng dần trở nên tà mị, phần nịnh nọt. Hắn chậm rãi gấp cuốn sách , đặt gọn gàng mặt bàn, nghiêng đầu Diệp Gia: "Ta cứng nhắc, chỉ là hầu hết thời gian thường lười pha trò ghẹo mà thôi."

Tám gió thổi lay động.

Diệp Gia trừng mắt lườm : "... Nói như là do tích phúc phận ba đời ?"

Chu Cảnh Sâm nhịn khẽ bật : "Không, là phúc ba đời."

Không thể phủ nhận, ngày hôm nay gặp Cố Minh Hy khiến lòng Diệp Gia dâng lên một tầng u ám. Tuy rằng cũng chẳng gây họa gì lớn, nhưng sự hiện diện của ả so với tưởng tượng còn khiến chán ghét hơn. Khi định thần , Chu Cảnh Sâm dậy. Hắn cúi đầu nhẹ nhàng vuốt gọn mái tóc lòa xòa trán nàng, cúi xuống khẽ đặt môi lên vầng trán . Trên mặt Chu Cảnh Sâm nở một nụ nhàn nhạt, nhẹ nhàng, lời cũng chút bất đắc dĩ: "Dù cũng cố gắng thêm chút nữa, để bóng dáng in sâu lòng Gia Nương hơn một chút."

Vừa dứt lời, mặt Diệp Gia lập tức đỏ ửng.

"Gia Nương," Chu Cảnh Sâm ôm lấy nàng, nghiêm túc : "Mặc kệ nguyên nhân Cố gia bỗng nhiên tìm đến lúc là gì, tóm cũng chuyện . Nếu như Cố gia gặp mà đến tìm nàng, thì nhớ kỹ, cần để tâm đến."

Hắn dặn dò một cách trịnh trọng đến , Diệp Gia lập tức như thấy lời : "Ta ."

Gật gật đầu, Diệp Gia liếc mắt : " , tắm rửa, định rời ư?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-507.html.]

"Ra ngoài gì?" Chu Cảnh Sâm uống cạn nốt chút nước còn sót đáy bát : "Ta sẽ giường đợi nàng."

Đương nhiên là một phen tiểu biệt thắng tân hôn, giày vò đến tận canh ba sáng sớm mà vẫn chẳng chịu buông tay.

Xa cách lâu ngày gặp còn nhiều cảm xúc hơn cả đêm tân hôn.

Người bề ngoài thì thanh tâm quả dục, nhưng lên giường liền sẽ cực kỳ tham lam. Quả thực là từng thấy nào tham lam đến , đương nhiên Diệp Gia cũng chỉ mỗi , chẳng những nam tử khác cũng như chăng. Lần nào Diệp Gia cũng lo lắng cứ quấy phá cả đêm như sẽ xảy bất trắc.

Lòng thanh thản, tâm hồn trong sạch.

Điểm Điểm ngừng cào cửa bên ngoài, nam nhân mỗi khi đêm xuống đều khóa chặt cửa nẻo. Ban ngày, Điểm Điểm chạy ngoài đến quá nửa đêm mới chịu về, chạy quanh phòng một lượt mà tìm thấy lối . Hai móng vuốt ngừng cào lên cánh cửa, nhưng nào thể , cấp bách đến nỗi ngoài ngừng tru lên gọi. Bị Chu Cảnh Sâm quát một tiếng trong lúc cấp bách, nó mới ngừng tiếng kêu, co quắp bên cửa mà thiu thiu ngủ.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Sáng sớm hôm , Hỷ Lai với sắc mặt đỏ bừng, khép nép lướt qua chính phòng. Lò nước bên trong đun đun mấy bận, vẫn thấy chính phòng mở cửa.

Khi Diệp Gia từ trong phòng bước , mặt trời lên cao, cũng gần đến giờ ngọ. Vốn dĩ hẹn hai ngày sẽ định đoạt chuyện cửa hàng, Diệp Gia dự tính chiều nay sẽ đến giao tiền cầm khế đất về. Việc thuê gian cửa hàng đó quá nhiều điều bất tiện, Diệp Gia suy tư một hồi, quyết định nên mua hẳn .

Nàng vội vàng dùng bữa. Khi Diệp Gia chuẩn ngoài, Chu Cảnh Sâm từ thư phòng bước gọi nàng : "Hãy để cùng nàng một chuyến."

 

Loading...