Con cần để sinh tồn, vạn vật cây cỏ cũng chẳng hề khác biệt. Diệp Gia lướt mắt qua vườn rau một lượt, im lặng chốc lát hạ quyết tâm.
"Nhổ bớt củ cải ở mảnh đất bên , trồng khoai lang đó."
Giờ đây Chu gia còn cậy việc bán củ cải để mưu sinh, dĩ nhiên chẳng nhất thiết trồng củ cải nữa: "Lời Tôn thúc sai, mảnh đất quả là chút nhỏ hẹp. chỉ thử nghiệm gieo trồng ở hậu viện , khi khoai lang cho thu hoạch sẽ liệu tính . Nếu giống cây thu hoạch , nhà sẽ chẳng phí sức trồng cấy nữa. Bằng nếu thu hoạch , củ to mập, đến lúc đó hẵng tính đến chuyện mở rộng diện tích trồng trọt."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Tuy là trồng thử, nhưng Diệp Gia thấy lũ tiểu hài ngắt nhiều dây khoai như , nàng cũng chẳng nỡ để lãng phí.
Dưới đáy thung lũng nhiều mảnh ruộng phì nhiêu, gieo trồng ở đó còn thể gia tăng cách giữa các cây cối. Nàng định bàn bạc với Trương Xương Lễ để tiện bề sắp xếp.
Phần lớn đất đai trong thung lũng đều gieo trồng, chỉ còn những mảnh ruộng sườn núi là ai canh tác. Diệp Gia vội vã tới trang tử tìm . Chẳng thấy Trương Xương Lễ , nàng bèn dạo bước cánh đồng. Diệp Gia đón lấy chiếc mũ Linh Đang mang tới, theo của trang tử thẳng ruộng đồng.
Bầu trời Tây Bắc nắng như đổ lửa. Trương Xương Lễ việc đồng ruộng hơn một tháng, giờ mặt mày đen sạm, chẳng khác chi rơm. Từ xa qua bờ ruộng, Diệp Gia vẫn chẳng thể nhận ai là ai. Nếu dẫn đường cất tiếng gọi, lẽ nàng chẳng thể tìm thấy lão. Trương Xương Lễ chắp tay lưng, ung dung bước tới từ bờ ruộng, đến nơi cất tiếng hỏi nàng tới đây chuyện gì.
"Lão trượng, gì lạ ? Chẳng lẽ thể đến đây ?"
Trương Xương Lễ nhíu mày y phục của nàng, lẩm bẩm : "Nữ tử Yên Kinh váy dài là là, nào để bùn đất vương gót chân." Dù miệng lão Diệp Gia chẳng hiểu lễ nghĩa, nhưng vẫn dẫn nàng tới chỗ lão thường : "Có lời gì thì tìm chỗ thoáng mát mà . Tháng năm trời oi bức như đổ lửa, đừng để dung nhan mỹ lệ nắng táp phai tàn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-485.html.]
Diệp Gia bật , ngoan ngoãn theo lão.
Diệp Gia đích mang theo dây khoai lang tới. E rằng cành ngắt để lâu sẽ héo úa, nàng còn dặn Linh Đang rảy nước, dùng vải ướt bọc kín .
Trương Xương Lễ xổm đám cành khoai lang, lão cầm một cành lên ngắm nghía hồi lâu. Giờ đây, phương pháp trồng trọt truyền thống là gieo hạt chờ nảy mầm, đơm hoa kết trái. Ngoại trừ lúa kỹ thuật gieo mạ, các loại cây trồng khác vẫn theo phương pháp cũ. Có câu rằng "thụ cao tam trượng, thủ hữu văn chương" (cây cao ba trượng, tay văn chương), cách trồng cây của Diệp Gia, lão cũng chẳng đầu đến. cách xưa nay chỉ áp dụng với cây cỏ, từng dùng với cây lương thực. Trương lão nhíu chặt mày, nghi hoặc Diệp Gia: "Sao ngươi thứ nên trồng ?"
"Đương nhiên là học từ trong sách ." Diệp Gia khẽ nháy mắt, chẳng mảy may sợ hãi ánh mắt dò xét của Trương Xương Lễ. Dù Chu Cảnh Sâm và Dư thị chấp thuận nàng, thì nàng càng chẳng cần lo Trương Xương Lễ nghi ngờ: "Lão trượng thấy khả thi chăng?"
"Được, đương nhiên thể ."
Trương Xương Lễ thấy Diệp Gia chút nao núng, lão chỉ hừ lạnh một tiếng : " ngươi chắc chắn thứ sẽ bội thu?"
"Ta ." Diệp Gia thẳng thắn đáp: " dù cũng là giống cây ngoại lai miễn phí, thử trồng cũng chẳng mất mát gì. Thứ dễ bảo quản, khó khăn như lúa mạch. Nếu thử nghiệm thành công, mai sẽ là nguồn lương thực dồi dào cho trăm họ."
Trương Xương Lễ, vị lão nhân gia cả đời chỉ đau đáu nghĩ cách tăng sản lượng nông sản, lo lắng cho nỗi đói khổ của bách tính thiên hạ. Lời Diệp Gia rõ ràng chạm đúng tâm can Trương Xương Lễ. Lập tức, hiểu vì cớ gì, lão cũng phần kích động, ngẩng đầu thẫn thờ về phía thửa ruộng cách đó xa.