lâu ngày như mới gặp , cùng ở trong một phòng tắm rửa phần mất tự nhiên. Trước giờ nàng vốn sẽ để chịu thiệt, mở miệng đuổi ngoài.
Chu Cảnh Sâm cầm đèn bước tới bàn trang điểm, nghiêng ngắm Diệp Gia. Thấy ánh mắt lảng tránh của nàng, ánh mắt tối sầm . Hắn im lặng một lúc : "Nàng ở đây chờ một lát, giúp nàng xách nước."
Nói đoạn, liền khoác thêm áo mở cửa ngoài.
Chu Cảnh Sâm từ từ mang một thùng nước tắm tới, giúp Diệp Gia đổ đầy nước. Sau đó gì mà bước cửa. Diệp Gia thấy cũng thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng cởi bỏ xiêm y mà tắm rửa.
Nàng tắm nhanh, tối nay cần gội đầu nên chỉ ngâm một lát.
Khi nàng tắm xong bước , Chu Cảnh Sâm đang ngay ngắn bàn sách. Nghe thấy tiếng động ở cửa thì tới đổ nước giúp Diệp Gia. Diệp Gia ngọn đèn tính toán sổ sách của cửa hàng và dự toán cho tháng . Chu Cảnh Sâm xách nước mấy lướt qua mặt nàng, một lúc lâu mới dọn dẹp xong phòng, khi trở khắp là mùi t.h.u.ố.c đắng chát.
Diệp Gia trừng mắt : "Không mai còn việc ?"
"Ừm." Chu Cảnh Sâm gật đầu: " gì mà ?"
"Chàng sợ mai sẽ đến muộn ư?"
Chu Cảnh Sâm chậm rãi gấp sách , khóe môi cong lên lộ nụ dịu dàng: "Có thể thử một chút."
Mặt Diệp Gia lập tức đỏ bừng lên: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-483.html.]
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Một tay Chu Cảnh Sâm nắm c.h.ặ.t t.a.y Diệp Gia, quyển sách liền kẹp ở giữa. Một tay khác cầm đèn trở về phòng. Vừa phòng, đặt đèn ở bàn, cả quyển sách cũng đặt xuống, Diệp Gia kéo lên giường vô tình lướt qua tên cuốn sách "Kinh Hoa Nghiêm".
Diệp Gia: "..." Nửa đêm nửa hôm còn kinh Phật, quả là một nhân tài hiếm .
Tuy nửa đêm nửa hôm kinh Phật một lúc lâu, nhưng chắc chắn kinh Phật cũng thể đ.á.n.h thức tâm tĩnh như nước của . Đêm đó lên giường nhịn nổi mà động phòng luôn.
Giờ đây, Chu Cảnh Sâm càng tinh thông thuật lấy lòng , khiến tiêu chuẩn Diệp Gia đặt cho y cũng ngày một cao hơn. Diệp Gia nhận bản chất điên cuồng ẩn sâu trong y, bề ngoài quân tử, mà khi cởi bỏ y phục hóa thành dã thú. Quả thực, dù vốn mê đắm chuyện chăn gối, song e rằng nàng sẽ y dưỡng đến nghiện lúc nào . Diệp Gia lo ngại cứ đà , nàng sẽ y chiều chuộng đến mức kén cá chọn canh, dẫu đổi sang khác cũng chẳng thể nào ý. Chu Cảnh Sâm dường như thấu tỏ tâm tư nàng, suýt bật thành tiếng . Đêm , y miệt mài hầu hạ nàng, mãi đến canh tư mới chịu ngơi nghỉ. Chợt nghĩ, tên miệt mài suốt đêm ngủ, trời hửng sáng vội vã rời .
Đêm qua Diệp Gia ngủ quá muộn, nên khi vầng dương treo giữa đỉnh đầu, nàng vẫn thể nào tỉnh giấc.
Đêm qua, Đông phòng vọng những âm thanh kỳ lạ, ngay cả Dư thị nửa đêm vệ sinh cũng thoáng thấy, dĩ nhiên thể thấu hiểu cho Diệp Gia. Lúc Diệp Gia đặt chân đến cửa hàng, Diệp tứ và Thu Nguyệt đang dùng bữa. Tôn lão hán đưa Trương Xương Lễ sang thung lũng phía bên , còn Linh Đang thì dẫn theo mấy đứa nhỏ tưới nước ở hậu viện. Khi Diệp Gia rửa mặt nơi hậu viện, nàng thấy bọn họ đang ríu rít trò chuyện.
Sau khi ăn xong bát cháo, Diệp Gia đầu lướt qua. Vừa giật kinh ngạc, nàng thấy một hàng cây đang vươn từ trong “đá cuội”. Chúng chỉ nảy mầm mà còn xanh um tùm, tựa hồ đang vươn bên ngoài.
Từ xa vọng một giọng trong trẻo: "Linh Đang tỷ tỷ, thứ rốt cuộc là gì ?”
Không rõ Linh Đang đáp lời, nhưng Tôn Tuấn lên tiếng dỗ dành: "Đệ cũng rõ, nhưng chắc hẳn bà chủ sẽ .”
Diệp Gia lòng đầy tò mò, thu dọn bát đĩa xong liền bước tới xem xét. Đến gần, nàng mới nhận thứ , hơn nữa còn thấy hết sức quen mắt. Củ màu đỏ, lá nhọn... Trời ạ, đây chẳng khoai lang thì là gì?