"Cha, Ngô gia cần gì cẩn thận từng li từng tí như ? Ngô gia thì , Chu gia thì , Ngô gia khách khí như chẳng lẽ ngoài cho rằng chúng e sợ họ chăng!"
Phải , Ngô gia thể vững vị trí nhà giàu nhất trấn Đông Hương, nắm giữ trong tay ít sản nghiệp ai dám động , tất nhiên chỗ dựa vững chắc. Ngô gia tự nhận bản hạng ỷ thế h.i.ế.p , tự xưng là phú thương trong sạch. Nếu gặp chuyện khó khăn sẽ tìm giúp đỡ.
Ngô Ân liếc Ngô Mẫn, cảnh cáo : "Muội con ở Đô Hộ phủ cũng sung sướng như vẻ bề ngoài. Nhị công tử mới lên ba, tứ cô nương mới ba tháng. Bên Ngô gia bao nhiêu việc, ai cũng giúp ."
Vừa dứt lời, Ngô Mẫn liền câm nín.
Trong xe ngựa yên lặng một lúc lâu.
Khi xe ngựa một đoạn đường dài, Ngô Ân mới hỏi: "Con tra rõ lai lịch Chu gia ?"
Cả nhà Chu gia lưu vong đến đây Ngô gia tra rõ. Ngay khi Ngô Tam Thiếu và Diệp Gia ký kết khế sách cung ứng, Ngô Tam Thiếu phái điều tra cặn kẽ nguồn gốc Chu gia. Người ăn đều như , điều tra rõ ngọn ngành mới nên đối xử với họ .
Cũng vì thế nên Ngô Tam Thiếu dò la nội tình Chu gia. Trong nhà họ ai quyền thế nên Ngô gia mới đà lấn tới. Chỉ là một phạm quan đương nhiên sẽ dám đối đầu với Ngô gia. Nếu hôm nay xảy chuyện như , đương nhiên Ngô gia sẽ bận tâm. Còn chuyện của cửa hàng, Chu gia vẫn sẽ như , dù Diệp Gia tìm đến tận cửa, Ngô gia cũng thời gian quan tâm.
"Vẫn tra rõ, phái ngóng vẫn trở về, nhưng bọn họ cũng giống quý nhân chống lưng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-472.html.]
Ngô Ân liếc , thêm gì: "Sau khi trở về thì đợi tin tức của Luân Đài ."
Chưa đến bên phía Ngô gia cẩn trọng thế nào, bên Dư thị tức giận đùng đùng bước nhà. Vừa phòng đem chuyện điều tra kể hết cho Diệp Gia . Trước đó cũng chỉ là suy đoán của Diệp Gia, bằng chứng cụ thể. Dư thị đặt vật phẩm lên mặt bàn, cũng để ba miếng xà phòng thơm lên bàn luôn. Ba loại mùi khác cùng xộc thẳng mũi, sắc mặt hai liền đổi.
"Còn ba loại ?" Diệp Gia cầm một ít lên ngửi thử, chắc là phối trộn giống nên mức độ gây mũi cũng khác .
Dư thị gật đầu: "Ta đều thử qua. Loại gay mũi nhất dùng hơn hai cái một chút. Loại nhạt mùi nhất dùng khô tay, nhưng dùng để giặt đồ cũng sạch."
Diệp Gia ngoài bưng một chậu nước về phòng, cả ba loại đều dùng thử một chút, đúng như những gì Dư thị . Dư thị thấy Diệp Gia dùng hết ba loại đó mà vẫn gì, mắt rũ xuống đang nghĩ ngợi điều chi. Trong lòng bà sốt ruột: "Gia nương, con thấy chuyện nên xử lý thế nào? Chưa đến chuyện Ngô gia ăn cắp công thức nhà , dù phương t.h.u.ố.c cũng giống . Dù chứng cứ là bọn họ trộm, chúng cũng thể đem binh đến bắt cửa hàng họ đóng cửa ?"
Thời đại xưa, việc bảo hộ bản quyền quy định rõ ràng trong pháp luật. Vả , xà phòng thơm của Ngô gia và Chu gia vốn khác biệt hẳn. Mùi hương của sản phẩm Ngô gia nồng nặc khó ngửi, chẳng giống như đạo nhái bí phương.
Nếu đơn kiện tụng để ngăn cấm hành vi của Ngô gia thì thực sự là điều bất khả thi, bởi luật pháp Đại Yên nào điều khoản quy định về việc .
Lẽ , Diệp Gia thấu tỏ, Dư thị càng hiểu rõ hơn ai hết. Tuy đời nay tập quán "xem nhẹ lợi ích coi trọng nghĩa khí", nhưng quan niệm chỉ thịnh hành ở vùng Trung Nguyên văn vật phong phú. Nơi đây vốn là biên thùy Tây Bắc, đa phần bách tính chỉ mong cầu cuộc sống đủ ăn đủ mặc, thử hỏi ai còn màng đến những điều tiểu tiết như ? Đến lúc đó, Ngô gia phản công, Chu gia cậy thế ức hiếp, vu oan cho kẻ khác trộm cắp, thì chịu bẽ mặt nhiều nhất vẫn sẽ là Chu gia.
Ếch Ngồi Đáy Nồi