Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 463

Cập nhật lúc: 2025-10-25 05:47:03
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người bình thường ắt hẳn thật sự khó lòng chịu nổi: "Nhanh chóng sai nô tỳ chuyển lời với họ, sáng mai cũng chớ đến Ngô gia nữa."

Diệp Gia liền mỉm : "Lão sư chí ."

Truyền lời cho Ngô gia thì chẳng cần nóng lòng đến thế. Nếu lão gia tử lúa mạch bằng cây lúa, thì sẽ thừa hơn hai mươi ngày ươm giống.

Ngay đó, Chu gia cũng vội vã tìm lúa mạch non khắp phố lớn ngõ nhỏ, Dư thị cũng than vãn nữa, chỉ việc mua hạt thóc về trồng là . Ngoài giống lúa, Diệp Gia còn lấy một bao hạt giống cây cải dầu đen mập mờ khó hiểu đó cho Trương lão gia tử xem.

Trương Xương Lễ là nhận nhiều loại cây trồng, liếc mắt một cái liền : "Đây là cây vân đài, ươm giống cuối tháng tư, cũng trồng xuống thời gian ."

Diệp Gia cũng hỏi vân đài là gì, bởi rõ ràng giọng điệu của Trương lão gia tử là lão đang đến hạt giống cây cải dầu . Diệp Gia lấy một bao lớn những hạt giống thập cẩm do Dư thị mua về bày bàn. Vì chẳng phân biệt loại nào với loại nào, nàng bèn gọi ông lão đến để nhờ phân giải.

Trương Xương Lễ hành động của tiểu phu nhân Chu Cảnh Sâm cho dở dở , lập tức nổi giận: "Tiểu nha đầu , coi lão phu là thứ gì ?"

Diệp Gia hì hì, khách sáo mà châm cho ông lão: "Đây chẳng là học thức của uyên bác bằng lão gia tử ? Cả nhà đều chẳng phân biệt , chỉ mong lão gia chỉ điểm để tránh sai lầm nữa !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-463.html.]

Trương lão gia tử hừ một tiếng, nếu lớn tuổi và đuôi, e rằng lão thể kiêu ngạo vênh váo đến mức vểnh đuôi lên trời . Lão chỉ thể rõ từng loại hạt giống thế nào, ngay cả những hạt giống nên ươm trồng , trồng lúc nào, kỳ bảo dưỡng trông nom thế nào đều rõ mồn một. Diệp Gia đến tấm tắc tán thưởng kinh ngạc, thầm nghĩ chẳng trách Chu Cảnh Sâm mời về đây, chẳng đây là một quyển nông học sống động ư?

Sách nông học dù tinh diệu đến , cũng chẳng bằng một kẻ phân biệt thiện ác, bắt liền bắt, cầm tù liền cầm tù. Kẻ quyền thế tại Yên Kinh, vì phô bày sự sủng ái đối với tình mà giáng chức nguyên lão hai triều đại, Trương Xương Lễ, khiến lão dù tuổi cao sức yếu vẫn chịu cảnh lưu đày đến tận Tây Bắc.

Chuyện nhắc thì thôi, chứ hễ nhắc đến là Trương Xương Lễ nản lòng thoái chí.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Diệp Gia trong lòng ghi nhớ, đó lấy đá cuội mà Dư thị mua từ chợ sành đưa đến mặt lão gia tử. Trương Xương Lễ khi thấy viên đá trông cứ như hạt giống liền khựng , đôi mắt ông chằm chằm hồi lâu, nhưng chẳng thể luận ngọn ngành. Dù nhận , song đôi mắt lão vẫn sáng lên rạng rỡ, tỏ rõ vẻ hứng thú vô cùng. Chẳng lão đến đây vì thứ ? "Thứ ngươi lấy từ ?" Trương Xương Lễ cẩn thận nhận lấy một viên, rọi ánh đèn mà quan sát, quả thực là từng thấy bao giờ.

Diệp Gia thẳng là mua từ chợ sành: "Lão sư cũng từng thấy qua ?"

Trương Xương Lễ nhận thì cứ nhận , cũng cố ý tỏ vẻ hiểu . Lão cầm lấy hạt giống hiếm lạ đó quan sát gần nửa ngày, càng càng thấy khác thường. Lão dám vỗ n.g.ự.c tự xưng thể nhận bộ cây cối trong khu vực Đại Yên, nhưng hơn chín mươi phần trăm thì chắc chắn là nhận . Thậm chí từ chức vụ của , một vài hạt giống đến từ ngoại tộc lão cũng thuận lợi tiếp xúc qua, thử gieo trồng qua, nhưng thứ thì thật sự từng thấy. Lão lắc đầu, dò hỏi Diệp Gia thể cho lão vài hạt để nghiên cứu một chút ?

Diệp Gia thoáng qua Dư thị, Dư thị vốn hứng thú lắm đối với những thứ . Ý nàng là để mặc Diệp Gia tự chủ.

"Đương nhiên là ." Diệp Gia thuận miệng đồng ý.

 

Loading...