Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 459

Cập nhật lúc: 2025-10-24 12:54:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mời , mời an tọa." Diệp Gia vẫn đang mải suy tính chuyện cây giống, khách khí mời y nhà đàm đạo.

Ngô Mẫn đương nhiên dám từ chối, liền bước nhà, an tọa tại chính sảnh.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Chỉ một sân rộng , thật khó lòng ngờ còn một chính sảnh dùng để tiếp đãi khách nhân. Ngô Mẫn chiếc ghế đẩu gỗ thô sơ, đối với , những nghi thức cầu kỳ như mời cho tớ sĩ diện hão đều chẳng đáng kể, khiêm tốn: "Thưa phu nhân, chuyện cây giống quả thực chẳng đúng lúc chút nào. Nếu như đến Ngô gia sớm hơn đôi ba ngày, e rằng thể ban tặng ít cây giống ưu việt để phu nhân kịp thời sử dụng. Song may mắn , vặn đến những ngày cuối cùng của mùa cấy vụ xuân, nhiều cây giống tuyển chọn và gieo trồng xuống ruộng. Dẫu hiện tại còn sót đôi chút, song đều là những chủng loại kém ưu việt hơn khi tuyển chọn kỹ càng..."

Ngô Mẫn chuyện đăm chiêu quan sát sắc mặt của Diệp Gia, tư thế tỏ vẻ khiêm nhường nhưng lời lẽ chẳng mấy khéo léo: "Nếu phu nhân chê, Ngô gia thể biếu tặng dùng. Chỉ e những cây giống phẩm chất chẳng , sẽ cho sản lượng thấp kém, lỡ phu nhân trách tội, e rằng kẻ hạ thần mang tiếng chẳng gì."

Dứt lời, đặt chén trong tay xuống, ánh mắt chẳng chớp lấy một cái thẳng Diệp Gia.

Diệp Gia rũ mi xuống, im lặng đáp lời.

Diệp Gia vốn ý định bỏ tiền mua, nhưng Ngô gia ý tặng. Việc nàng chủ động trả giá và việc chủ động ban tặng là hai lẽ khác biệt. Một bên quyền chủ động thuộc về Diệp Gia, một bên trong tay Ngô gia.

Tuy lời Ngô Mẫn chẳng lấy gì êm tai, song cũng thể thông cảm . Giờ phút quả thực mùa cày cấy vụ xuân dứt. Chừng sáu bảy ngày nữa sẽ đến tháng tư, những hộ nông dân ruộng đều gieo trồng từ thuở sớm. Chẳng thể kiếm tìm thị trường những cây giống còn . Cho dù Ngô gia còn sót , thì quả thực cũng đều là những thứ còn dư quá trình tuyển chọn, đó cũng là lẽ thường tình.

Song nàng ruộng đất phì nhiêu, màu mỡ, sâu trong lòng thung lũng, thổ nhưỡng đủ độ ẩm và nguồn nước đều dồi dào... Nếu sử dụng cây giống ưu việt, thật khó lòng cam chịu. Cũng trách bản nàng chẳng cảnh giác với những chuyện , uổng công bỏ lỡ thời điểm . Hiện tại còn cây giống nào khác để bổ sung, nàng chỉ thể thuận theo lời: "Những thứ còn sót trong tay đều là những cây giống ? Còn bao loại lương thực chủ yếu?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-459.html.]

"Mạ lúa mì, mạ ngô, mạ cao lương đều cả." Ngô Mẫn khẽ liếc Diệp Gia một cái: "Cùng vài mạ Bạch Điệp Tử."

"Bạch Điệp Tử?" Diệp Gia thẫn thờ đôi chút.

"Bạch Điệp Tử là một loại thực vật kết kén, tơ trong kén tựa sợi vải mềm, chính là thứ nguyên liệu may mặc ấm áp mùa đông." Ngô Mẫn cũng câu hỏi của Diệp Gia cho sững sờ, nhưng cũng may kịp thời hiểu ý, giải thích cho Diệp Gia.

Bạch Điệp Tử chính là bông vải, Diệp Gia hiểu rõ mười mươi. Lúc nàng chỉ gật đầu chứ cất lời cây giống đó của .

Chung quy mà , nếu chất lượng cây giống chẳng đạt phẩm cấp thì khó lòng đảm bảo mùa thu hoạch khi gieo trồng. Nàng băn khoăn suy nghĩ nếu vất vả cày cấy bao nhiêu thứ như , tốn bao nhân lực việc trông nom và bảo quản, cuối cùng lợi chẳng bù chi, còn gánh thêm ân tình lớn lao như của Ngô gia một cách uổng phí. Ân tình há dễ chi trả?

"Chi bằng thế , cũng chẳng tường tận mấy về chuyện trồng trọt, tất yếu cùng phu quân bàn bạc kỹ càng . Ngày mai nếu thời gian rảnh, sẽ hành ghé Ngô phủ một chuyến."

Diệp Gia như , nụ môi Ngô Mẫn chợt cứng ít.

Hắn đối diện Diệp Gia khẽ nhấp một ngụm , điều gì đó nhưng nên mở lời .

 

Loading...