Dù miệng ngoài, nhưng trong lòng nàng ít nhiều vẫn dấy lên niềm hiếu kỳ. Hiếm hoi lắm mới đến nơi một chuyến, tất nhiên vẫn nên thưởng ngoạn phong cảnh nơi Chu Cảnh Sâm trú ngụ.
Nói thật lòng, khi mới đến, thấy tháp canh bên ngoài, Diệp Gia với xuất từ ngành kiến trúc suýt chút nữa bật thốt lời chê bai, quả thực quá đỗi sơ sài. giờ nghĩ , điều kiện kiến trúc ở thời đại kém xa hậu thế nhiều, một tháp canh như xem là kiên cố nhất nhì đương thời.
Hai sóng vai cùng bước ngoài. Thỉnh thoảng Chu Cảnh Sâm hỏi han chuyện trong quân doanh. Từ lúc rời khỏi chủ trướng, mấy bận bắt gặp binh sĩ cạnh đó dõi mắt họ, thôi. Diệp Gia kéo chặt khăn quàng cổ, nhắc nhở Chu Cảnh Sâm nên lo việc: "Chính sự trọng yếu, cứ để tự dạo chơi đôi chút."
Chu Cảnh Sâm thoáng chần chừ, cau mày về phía xa, nơi đó một sĩ quan quân phục chỉnh tề đang đợi.
Diệp Gia chớp chớp mắt . Chu Cảnh Sâm đưa tay vuốt nhẹ lọn tóc vương thái dương nàng, ôn tồn : "Thôi , sẽ nhanh chóng tất công việc dẫn nàng du ngoạn. Chung quanh đây an , nàng dạo quanh quân trại thì cứ , nhưng chớ ngoài."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Vừa dứt lời, sai hai theo Diệp Gia, còn thì vội vàng cùng rời .
Diệp Gia dạo bước một vòng quanh doanh địa. Nơi bao quanh bởi tường gỗ và tường đất kiên cố. Dưới mặt đất, vô chiến hào sâu hoắm cắt ngang, còn tường đất ít nhất cũng cao một trượng ba thước. Đông đảo binh sĩ đang vận chuyển gỗ, hiển nhiên doanh trại còn tất việc xây dựng. Diệp Gia quan sát hàng rào gỗ bao quanh, nhận đó đều là loại gỗ cứng chắc, khó lòng bẻ gãy.
Đám binh sĩ đang bận rộn thấy Diệp Gia đến gần, ai nấy đều ngó , song chẳng dám.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-446.html.]
Cổ nhân xưa nay lệ khai hoang và trấn giữ biên cương, nơi Chu Cảnh Sâm trấn thủ cũng ngoại lệ. Những binh sĩ điều tới đây chỉ cần xây dựng doanh trại mà còn khai khẩn ruộng hoang, kiến tạo đồn bốt.
Nhiều đang chở bùn nhão ngoài, phía bên kẻ đang đắp thành lũy. Trên thành, cách một đoạn dựng một lầu vọng gác, bố trí các khí giới và trụ quan sát để do thám tình hình địch quân. Ngoài thành là những chiến hào đào sẵn, đặt nhiều bẫy sập, cạm bẫy ngựa cùng vô biện pháp phòng hộ khác. Hai binh sĩ lưng Diệp Gia thấy nàng dạo ngó nghiêng quan sát thì lấy khó hiểu, chẳng rõ nàng đang trông xem thứ gì.
Diệp Gia quan sát một vòng, khi đại khái rõ những việc Chu Cảnh Sâm đang liệu thì lấy an lòng, song việc xây dựng những thứ quả là việc đốt tiền như tương... Rốt cuộc Chu Cảnh Sâm từ mà nhiều quân tư như thế? Là do bề ban thưởng chăng? Chẳng giống lắm, lẽ nào là tài sản tịch biên của Diêu gia ? Nghĩ đến đây, Diệp Gia chợt nhớ một chuyện, hình như gia sản Chu Cảnh Sâm tịch biên đều chẳng thấy cả.
Nàng híp mắt những thứ ... Thôi , tiền của Diêu gia cũng coi như là mồ hôi xương m.á.u của bách tính nơi đây. Nếu Chu Cảnh Sâm thật sự mang tài sản đó xây thành dựng trại thì xem như lấy của dân dùng vì dân.
Sau khi dạo một vòng, nàng đang chuẩn về doanh trướng của Chu Cảnh Sâm thì thấy binh sĩ đang vung roi giục một đám tiến về phía . Nhìn dáng vẻ của những kẻ tựa như đám phạm nhân đày ải. Chợt trong đám đang , một lão nhân tóc bạc phơ bỗng dưng trợn ngược mắt, ngã lăn đất.
Cảnh tượng đó thật khiến kinh hãi, binh sĩ giơ roi lên thấy thế cũng giật , vội vàng chạy lên kiểm tra tình hình, mồ hôi lạnh toát đầy trán. Dẫu cho đám đều là phạm nhân, song họ đều là những kẻ đại nhân đích điểm danh cần tới, đặc biệt là lão già ngã xuống đất .
Diệp Gia bên quan sát hồi lâu, đôi mày mới khẽ chau tiến bước. Nàng dẫu chẳng tường tận y thuật nhưng vẫn những phép cấp cứu cơ bản. Rõ ràng lão già khí tắc nghẽn, thể co quắp mới ngã.