Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Công Lược Nam Phụ Đầu Bếp - 53

Cập nhật lúc: 2024-09-10 20:26:19
Lượt xem: 45

Chính vì vậy mà trước cổng trường học đã có không ít người tò mò quan sát, nghi ngờ không biết có phải đôi tình nhân nhỏ này đang cãi nhau hay không.

Mà thế thì cũng thôi đi, đằng này lại có một tên con trai chạy tới hỏi: “Lâm Ngữ Tĩnh, đây không phải là bạn trai của cậu sao? Sao cậu không qua?”

Cậu ta nói với Lâm Ngữ Tĩnh nhưng ánh mắt lại đặt lên người Thẩm Thanh Thanh, rõ ràng là cố ý tìm lý do qua bắt chuyện.

Hina

“Một thằng con trai như cậu chạy ra đây hóng hớt cái gì!” Ngô Hoan tức giận nói.

Dư Duyệt cũng gật đầu theo: “Bà của Tiểu Minh có thể sống đến một trăm tuổi cũng là vì không xen vào việc của người khác đấy, cậu học tập bà ấy chút đi.”

“Tôi không có, tôi chỉ…”

Chàng trai kia bị các cô nói cho, muốn giải thích nhưng lại không thể nói lên lời, cuối cùng nhìn thấy Thẩm Thanh Thanh nhíu mày nên đành phải quay người chạy.

“Để tớ qua nói với anh ta một tiếng, bảo anh ta đừng đứng trước cổng trường nữa.” Lâm Ngữ Tĩnh nhỏ giọng nói, như là sợ các cô mắng mình.

Thẩm Thanh Thanh thấy cô ấy cứ xoắn xuýt do dự, dứt khoát buông cô ấy ra: “Cậu muốn nói thì qua nói đi.’

Thật ra cô không thể chắc chắn rằng dưới sức mạnh của cốt truyện, liệu Lâm Ngữ Tĩnh có thể làm hòa với Hàn Thừa Trạch không nhưng cô hiểu được một đạo lý, chuyện của người khác mình chỉ có thể khuyên được vài câu chứ không thể đưa ra quyết định thay cho người ra được vì điều đó chỉ là tốn công vô ích.

Thật ra Lâm Ngữ Tĩnh rất muốn nhờ ai đó đi cùng nhưng ngầm lại thì thấy để ai đi cùng cũng không thích hợp nên sau khi hít sâu một hơi, cô ấy vẫn phải một mình đi qua.

Vẻ mặt Hàn Thừa Trạch lạnh tanh, trông có vẻ trưởng thành chững chạc hơn bình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-cong-luoc-nam-phu-dau-bep/53.html.]

Đáng tiếc là khi mở miệng, cái bản chất đểu cáng lập tức xuất hiện, tiếc thay cho cái gương mặt đẹp trai của anh ta.

“Lâm Ngữ Tĩnh có phải em bị ngốc không vậy? Chẳng lẽ em không nhìn ra đám bạn của em đang cố ý khích bác quan hệ của chúng ta, làm em chia tay với anh!”

Trong mắt Hàn Thừa Trạch, giữa con gái với nhau hoàn toàn không tồn tại cái gọi là tình bạn thuần túy nên ngay từ đầu anh ta đã không muốn tin Thẩm Thanh Thanh nhằm vào anh ta là bởi vì anh ta không tốt với Lâm Ngữ Tĩnh, hơn nữa còn muốn dụ dỗ cô.

Nhưng sau vài lần lén tìm cô nhưng đều không có kết quả tốt, anh ta không muốn tin cũng phải tin.

Nhưng sau khi tin điều này, anh ta không xem xét lại suy nghĩ của bản thân mà ngược lại, anh ta còn nghĩ nếu Thẩm Thanh Thanh quan tâm tới bạn bè như vậy, vậy thì để cho bọn họ phản bội nhau đi.

“Không phải anh nói anh chưa từng thừa nhận tôi là bạn gái anh sao…”

Hàn Thừa Trạch thấy người trước kia lúc nào cũng nghe theo mình giờ đã học được cách phản lại mình, trong lòng cảm thấy có chút khó chịu: “Lúc đó anh chỉ nói linh tinh thôi, ai bảo em muốn chia tay với anh, hại anh đến bar uống rượu rồi xảy ra chuyện phải nằm viện.”

Trước đó Lâm Ngữ Tĩnh chỉ biết anh ta đánh nhau nhập viện, giờ biết thì ra cô cũng là một phần nguyên nhân, trong lòng cảm thấy có chút áy náy.

“Vậy giờ anh còn sao không?”

Nghe thấy cô ấy quan tâm mình, đáy mắt Hàn Thừa Trách hiện lên vẻ đắc ý.

“Không sao nữa rồi.” Anh ta lắc đầu sau đó bày ra vẻ mặt nghiêm túc: “Ngữ Tĩnh, mấy ngày nay anh đã nghiêm túc nghĩ về em, thật ra không phải là anh không có cảm giác gì với em. Ngày đó tất cả là vì bạn em cố ý kích thích anh nên anh mới có thể tức giận như vậy, rõ ràng cô ta cố ý muốn chúng ta chia tay.”

“Thanh Thanh cậu ấy rất tốt với tôi, anh đừng có mà vu oan cậu ấy.” Trái tim như mặt hồ tĩnh lặng của Lâm Ngữ Tĩnh vừa mới xuất hiện chút rung động đã lại lần nữa khôi lại vẻ yên tĩnh vì nghe thấy anh ta nói xấu Thẩm Thanh Thanh.

 

Loading...