Khương Dư Linh rời khỏi địa lao. Cô cũng không như Lăng Tiêu nói mà đi khắp thôn hỏi thăm tình hình, mà chỉ tùy tiện tìm một chỗ trong thôn ở lại hai ngày. Khi thấy thời cơ chín muồi, mới đến địa lao cung cấp manh mối cho Lăng Tiêu.
Với người như Lăng Tiêu, chỉ đơn giản cứu hắn, cho dù đào cả trái tim cho hắn ăn cũng vô ích.
Nhưng biến hắn thành người hướng dẫn, để hắn tận hưởng khoái cảm của sự chiến thắng và niềm vui từ cảm giác thành tựu, như vậy hắn nhất định sẽ khắc ghi ơn cứu mạng trong lòng.
Đó là biểu tượng vinh dự của hắn.
Tuy chật vật, nhưng lại là khoảnh khắc tỏa sáng, không cần lảng tránh, rất đáng để hồi tưởng.
"Gần như mỗi người đều đang chỉ trích chú rể."
Khương Dư Linh báo cáo lại cho Lăng Tiêu và Trương Dương: "Cô dâu nói hai người họ là bạn học đại học, quen nhau từ khi vào đại học. Hơn nữa nhà chú rể rất giàu có, nhưng cha mẹ chú rể không đồng ý cho hai người ở bên nhau, vì thế chú rể đã theo cô dâu bỏ trốn."
"Những thanh niên trong thôn sợ cô dâu nhiều hơn, yêu thích dường như chỉ là nói miệng thôi."
"Trong thôn không có cô gái nào cùng tuổi với cô dâu mà chưa kết hôn. Ít nhất cũng phải nhỏ hơn cô dâu năm tuổi, hoặc lớn hơn năm tuổi, mà những người lớn hơn năm tuổi đều đã kết hôn."
"Còn trưởng thôn… Từ đầu đến cuối, em đều không thấy ông ấy. Giống như, nhà trưởng thôn chỉ có một mình cô dâu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-244-ta-cung-khong-noi-doi-1.html.]
"Quả nhiên!"
Mọi điều này đều nằm trong dự đoán của Lăng Tiêu. Từ ngày Khương Dư Linh nói cho hắn những tình huống đó, hắn đã đoán được cô dâu mới là BOSS trong thôn, mới là nguồn gốc của oán khí ở đây.
Và từ việc cô dâu không lộ diện, cùng việc trong thôn không có cô gái chưa kết hôn cùng tuổi, liền có thể suy ra, cô dâu chắc chắn rất xấu xí.
Vì quá xấu xí, nên từ nhỏ đến lớn bị mọi người trong thôn xa lánh, dẫn đến sinh ra oán khí. Khó khăn lắm mới tìm được bạn trai, đưa về nhà lại bị người trong thôn nói ra nói vào. Bạn trai của cô ấy nói không chừng còn bị những cô gái cùng tuổi trong thôn dụ dỗ. Nhưng cha mẹ cô ấy lại hoàn toàn không can thiệp. Cô dâu trong sự tức giận đã tự sát hóa thành lệ quỷ…
Lăng Tiêu xem xét lại dự đoán của mình. Tuy nhiên, quen với địa vị cao, hắn không biết trong thôn duy nhất một nữ sinh viên quý giá đến mức nào, và trong những thôn xa xôi như vậy, cha mẹ có thể cho con gái đi học lại càng quý hiếm. Vì không biết, nên hắn không thể đoán ra chân tướng.
Cũng không nghĩ tới, tại sao những bà bác lại nói hắn sinh sản tốt.
Hắn đưa dự đoán của mình cho Trương Dương và Khương Dư Linh, cuối cùng chốt hạ: "Cô dâu chính là nguồn gốc của oán khí ở đây. Chúng ta chỉ cần hóa giải oán khí của cô dâu, là có thể rời khỏi đây."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Trương Dương vô cùng kích động: "Nói như vậy, chúng ta có phải rất nhanh có thể rời khỏi đây không?"
Khương Dư Linh xem xong Lăng Tiêu nghiêm trang nói lung tung, đôi mắt sáng long lanh, mím môi nói: "Thế chúng ta làm sao hóa giải oán khí của cô dâu đây ạ?"
"Rất đơn giản." Lăng Tiêu hơi nâng cằm lên: "Cô dâu cả đời này chưa từng được ai yêu thương. Điều này đã trở thành chấp niệm của cô ấy. Chúng ta chỉ cần thể hiện ra rất yêu cô ấy, là có thể rời khỏi đây."
Tự cho là thông minh!
Khương Dư Linh không nghĩ tới mình đã cung cấp tin đến tận miệng Lăng Tiêu rồi, hắn vẫn có thể lạc đề.