Dường như là vì Giang Tinh Ca đã đến Liên Minh Thiên Sư xin giúp đỡ, liên tiếp mấy ngày, Giang Tinh Ca cũng không thể nào vào lại không gian kỳ lạ kia. Trương Dương cũng từ sự phấn khích ban đầu chuyển sang bực bội bất an. Giang Tinh Ca cũng hơi mất mát, dù sao, nếu không thể xác định người bên trong không gian kỳ lạ rốt cuộc có phải là Khương Dư Linh và đám người hay không, thì cô ấy sẽ không thể nhận được phần thưởng của Liên Minh Thiên Sư.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Trương Dương keo kiệt, cũng không thể ứng trước cho cô ấy.
Lại là một ngày trở về bất lực.
Vì Giang Tinh Ca quá mức nghèo khó, hơn nữa việc này rất quan trọng, nên mấy ngày nay Giang Tinh Ca đều đi theo Trương Dương đến Thiên Sư Đường nghỉ ngơi, ăn cơm, ngủ.
Hai người bộ dạng ủ rũ cụp đuôi không khác gì nhau, nhìn đến mọi người trong Thiên Sư Đường buồn cười không thôi.
"Đã trở về? Mau lại gặp Thiên sư Lăng Tiêu."
Dư Thành là Thiên Sư cấp ba duy nhất trong Liên Minh Thiên Sư thành phố A.
Hắn nén cười, vội vàng tiến lên kéo Trương Dương vào trong. Trương Dương hơi mờ mịt ngẩng đầu lên, liền thấy trên ghế sô pha cách đó không xa ngồi một thiếu niên quen thuộc mà lại có chút xa lạ.
Nhìn quen mắt, lại nhớ không ra đã gặp ở đâu.
Trương Dương cau mày, giây tiếp theo—.
"Sao lại ngu xuẩn vậy?"
Đầu bị gõ một cái.
Dư Thành vẻ mặt giận rèn sắt không thành thép nhìn hắn: "Ngay cả Thiên sư Lăng Tiêu cũng không quen biết sao? Ngài ấy là đại đệ tử dưới trướng Tôn trưởng lão, lần này nghe nói có người phát hiện tung tích Khương Dư Linh, đặc biệt đến thành phố A của chúng ta điều tra."
Vậy mà lại là Lăng Tiêu!
Trương Dương lúc này mới phản ứng lại, vội vàng định chào hỏi Lăng Tiêu, nhưng Lăng Tiêu lại giơ tay ngăn hắn lại. Khuôn mặt tuấn tú như phủ lên tuyết trắng lạnh lẽo: "Chính là cậu, có tin tức về Khương Dư Linh?"
Ánh mắt Lăng Tiêu xuyên qua Trương Dương, dừng lại trên người Giang Tinh Ca phía sau hắn.
Mọi người liền đi theo hắn cùng nhau nhìn về phía Giang Tinh Ca.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-231-em-ten-giang-tinh-ca-2.html.]
Và bị nhiều người như vậy nhìn chằm chằm, Giang Tinh Ca dường như hơi sợ hãi, lui về sau hai bước. Nhưng rất nhanh, cô ấy tự trấn định lại, hít sâu một hơi mím môi nói: "Là, là em ạ."
"Không, nhưng em không chắc, người đó rốt cuộc có phải là Khương Dư Linh không."
Giang Tinh Ca cau mày hồi tưởng: "Em chỉ biết, ở đó có rất rất nhiều người."
"Hơn nữa trừ lần đó ra, sau đó em lại đi, liền không còn vào được không gian kỳ lạ đó nữa."
….
Giang Tinh Ca đó chính là Khương Dư Linh.
Cô sau khi ra khỏi dưới thác nước liền thấy lệnh truy nã liên quan đến mình trên mạng. Biết người Liên Minh Thiên Sư, đặc biệt là Lăng Tiêu và đám người nhất định hận thấu xương. Cô liền nghĩ ra một kế hoạch.
Tạo ra sự kiện kỳ dị dẫn Thiên Sư Đường đến xem xét, sau đó tự mình ra mặt, giao tiếp với người Thiên Sư Đường lại vô tình nói ra thông tin liên quan đến chính mình. Như vậy, Lăng Tiêu và đám người nhất định sẽ nóng lòng đến xem xét, đến lúc đó sẽ có cách dùng gậy đánh rắn, theo Lăng Tiêu trà trộn vào Thiên Sư Đường.
Nhìn biểu tình lạnh lùng trên mặt Lăng Tiêu, Khương Dư Linh biết, hắn đã mắc câu.
Côcàng không xác định người trong không gian đặc dị rốt cuộc có phải là "Khương Dư Linh", thì hắn lại càng sẽ tự suy diễn người bên trong chính là Khương Dư Linh.
Quả nhiên ngay sau đó, Lăng Tiêu liền cười lạnh lên—
"Không phải cô ta thì là ai?"
"Ta cứ tưởng cô ta sẽ bay trời độn địa, không ngờ là có dị bảo bên mình."
"Cô nói người bên trong bảo sớm hay muộn sẽ bắt cô vào sao?"
Có tin tức về Khương Dư Linh, băng tuyết giữa hai hàng lông mày Lăng Tiêu dường như tan đi vài phần.
Khương Dư Linh ngoan ngoãn gật đầu, hơi sợ hãi nói: "Vâng, họ nói như vậy. Nói để mắt đến em. Họ vẻ mặt kiêu ngạo lắm, như thật sự có thể bắt em vào vậy…"
Khương Dư Linh mắt đỏ hoe tố khổ.
Bị Lăng Tiêu không kiên nhẫn cắt ngang, hắn hỏi: "Lần trước em vào không gian đó là khi nào?"