[Xuyên Nhanh] Tuyệt Phẩm Nữ Phụ . - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-10-04 15:37:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tề thị nức nở gật đầu, trong mắt ánh lên niềm vui sướng.

 

Thời buổi khỏi nhà một chuyến hề dễ dàng. Phải chuẩn nhiều vật tư, lên kế hoạch lộ trình, giấy thông hành, . Lâm Đạm ở ngoại ô kinh thành thêm hơn một tháng. Mắt thấy thứ chuẩn thỏa, thể xuất phát, thì kinh thành truyền đến một tin dữ: Vĩnh Định hầu phủ tịch biên gia sản vì cấu kết với ngoại tặc, Thang quý phi cũng đày lãnh cung, xoay , e rằng họa diệt tộc.

 

Thấy thế cục đại biến, nếu ngay thể sẽ liên lụy, Lâm Đạm ngược , chỉ tiễn Tề thị xa, đó cho tiểu đồng thành dò la tin tức. Tình thế phát triển vô cùng nhanh chóng, chỉ trong ba ngày, tội danh định, nữ quyến của Vĩnh Định hầu phủ lưu đày ba ngàn dặm, đàn ông tất cả đều phán trảm.

 

Vài ngày , tin tức tồi tệ hơn truyền đến: 68 nữ quyến của Vĩnh Định hầu phủ chịu nổi nhục nhã, tất cả đều treo cổ tự vẫn xà nhà, bao gồm cả Thang quý phi trong lãnh cung. Hoàng đế vô cùng tức giận, đợi đến mùa thu xử trảm Thang Cửu và mấy khác, dường như gấp gáp. Ngày hành hình, Lâm Đạm mang theo một hộp thức ăn lớn, vội vàng chạy đến pháp trường để tiễn Thang Cửu.

 

Sau nhiều ngày liên tiếp thẩm vấn và tra tấn, Thang Cửu gầy nhiều. Đôi mắt vốn tĩnh lặng như giờ trở nên đục ngầu, cổ và tay gông cùm, thể cử động. Anh vẫn giữ im lặng, nhưng Thang Bằng quỳ phía khàn cả giọng gào lên: "Chúng oan, ngàn sai vạn sai đều là của một , các g.i.ế.c thì g.i.ế.c , đừng động đến nhà của ! Cửu ca, cửu ca em sai ! Anh bảo em đừng qua với Nghiêm Lãng Tình, là em , tất cả đều là do em gây ! Tấm lệnh bài đó Nghiêm Lãng Tình mượn , Hung nô vương cũng là do ả thả, em ngờ ả mượn lệnh bài là vì việc , em thật sự ngờ!"

 

Quan hành hình thấy lung tung liên lụy đến nương nương trong cung, vội vàng cho thị vệ bịt miệng .

 

Lâm Đạm trong đám đông một lúc, dường như hiểu chuyện gì. Chẳng trách tháng kinh thành mấy giới nghiêm, thì là đang truy bắt Hung nô vương, và Hung nô vương chính là nhờ lệnh bài của Vĩnh Định hầu phủ mới thể thoát khỏi thành. Chuyện liên quan đến Nghiêm Lãng Tình thì ? Điều hoàng đế là chân tướng, mà là một cái cớ để triệt hạ Vĩnh Định hầu phủ. Ông triệu Thang Cửu, vốn mệnh danh là chiến thần, về kinh thành; giam lỏng Điền Kiềm quận vương, liên hôn với tiểu quận chúa; lấy danh nghĩa dưỡng bệnh để triệu Uy Viễn hầu về. Tất cả những hành động đều là để củng cố hoàng quyền, loại trừ phe đối lập.

 

Có lẽ ông sớm ý định diệt trừ những , chỉ là cơ hội. Bây giờ Nghiêm Lãng Tình đưa cho ông một con dao, ông tự nhiên sẽ vung d.a.o về phía họ.

 

Lâm Đạm chỉ cần suy nghĩ một chút là hiểu mấu chốt, nhưng cũng khả năng cứu giúp Thang Cửu và những khác. Thấy quan hành hình chuẩn ném thẻ lệnh, cô vội vàng chạy đến pháp trường hô lên: "Xin đại nhân hãy hoãn một chút, đến tiễn họ một đoạn đường." Vừa giơ hộp thức ăn trong tay lên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-tuyet-pham-nu-phu/chuong-66.html.]

Trước khi c.h.é.m đầu, phạm nhân đều ăn một bữa no, để tránh xuống hoàng tuyền thành ma đói, đây là quy tắc. Quan hành hình nhiều việc dơ bẩn, c.h.é.m giết, nên đối với những chuyện đặc biệt mê tín, lập tức xua tay : "Giờ hành hình sắp đến , cô nhanh tay lên."

 

Lâm Đạm liên tục gật đầu, nhanh chóng lấy đồ ăn trong hộp , bày thành một hàng. Vì các phạm nhân đều mang gông cùm, tiện ăn uống, cô để Tiểu Trúc, Thược Dược, Đỗ Quyên lượt đút cho từng , còn thì bưng một chiếc bát, quỳ bên cạnh Thang Cửu.

 

Sự c.h.ử.i rủa của bá tánh, tiếng kêu oan của Thang Bằng, đều thể gợn lên chút sóng nào trong lòng Thang Cửu. Anh vẫn nhắm hờ mắt, quỳ tại chỗ vui buồn. Cho đến khoảnh khắc Lâm Đạm xuất hiện, đột nhiên ngẩng đầu lên, dám tin ánh mắt sáng rực về phía cô, đôi mắt đen nhánh trong phút chốc bừng lên ánh sáng.

 

"Người khác đều vội vàng phủi sạch quan hệ với , chỉ cô là chủ động đến gần." Anh giọng khàn khàn: "Cô nên đến."

 

"Nếu đến, lòng sẽ yên." Lâm Đạm xé đùi gà thành từng sợi, trộn với cơm và dưa muối, từng miếng từng miếng đút miệng Thang Cửu, từ tốn : "Ngon ? Đây là gà do tự nuôi, mới hai tháng tuổi thịt , xót ruột cứ la oai oái."

 

Cái c.h.ế.t cận kề, Thang Cửu thế mà khẽ: "Cô còn nhớ lời ?"

 

"Nhớ chứ, thích ăn gà con nhất, ngày nào ăn cũng ngán." Lâm Đạm dùng khăn lau miệng cho , nhỏ giọng : "Ta g.i.ế.c hết gà con trong nhà , hôm nay ăn bao nhiêu bấy nhiêu."

 

Thang Cửu bình tĩnh cô, hồi lâu mới cúi đầu ăn ngấu nghiến, hốc mắt dần dần ửng lên. Mặt trời bất giác leo lên đến đỉnh đầu, giờ ngọ sắp đến. Thang Cửu nuốt xuống miếng cơm cuối cùng, thấp giọng : "Lát nữa nếu khỏi thành , cô hãy đến quán ăn Quê Nhà đợi. Cửa tiệm đó mua , cô thể tạm thời ở đó, đó sẽ đến đón các cô khỏi thành. Lâm Đạm, xin cô vạn bảo trọng."

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Lâm Đạm trong lòng kinh ngạc, nhưng mặt hề biểu lộ, thu dọn hộp thức ăn , cúi chào hỏi mấy khác trong hầu phủ, lúc mới biến mất trong đám đông. Phía , tiếng la hét của Thang Bằng đứt quãng truyền đến: "Lâm chưởng quỹ, xin cô, xin cô hãy tha thứ cho !" Chỉ tiếc là hiểu quá muộn. Vì một chút ham ngu ngốc, hủy hoại chính , cũng hủy hoại cả gia tộc.

 

Rời khỏi pháp trường, Lâm Đạm suy nghĩ , luôn cảm thấy lời của Thang Cửu ẩn ý. Cái gì gọi là khỏi thành ? Tại khỏi thành ? Trừ phi thành giới nghiêm, truy bắt tội phạm quan trọng của triều đình, như truy bắt Hung nô vương… Chẳng lẽ sẽ đến cướp pháp trường?

Loading...