[Xuyên Nhanh] Tuyệt Phẩm Nữ Phụ . - Chương 49

Cập nhật lúc: 2025-10-04 13:44:34
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lâm Đạm khẽ : "Nếu phân loại theo quy chuẩn, món ăn thể chia thành món ăn cung đình, món ăn quan phủ, và món ăn dân gian. ngươi ? Trên đời vốn món ăn cung đình và món ăn quan phủ, cả hai đều phát triển từ món ăn dân gian. Mỹ vị thực sự đều đến từ dân gian. Ngươi ăn nhiều, xem nhiều, nhiều, tự nhiên sẽ nhiều. Ta để rèn luyện tay nghề, mỗi khi đến một nơi đều sẽ đầu bếp lưu động, giúp những gia đình việc hỷ sự yến tiệc. Yến tiệc dân gian đa dạng, tám bát lớn, chín bát lớn, mười ba món, thậm chí một bàn yến tiệc 52 món, so với yến tiệc cung đình cũng kém gì. Ngươi thử nghĩ xem, 52 món ăn, trùng lặp, tốn bao nhiêu công sức? Lại vì là việc hỷ sự, cần long trọng, thận trọng, càng thể hỏng khẩu vị của khách, ở đây bao nhiêu học vấn? Nghiên cứu thấu đáo hết những công phu và học vấn , tay nghề tự nhiên sẽ thành thạo."

 

Cừu tiểu đầu bếp hồi lâu , đợi món thần tiên vô cốt ngư khỏi nồi mới từ đáy lòng : "Sư phụ, Nghiêm Lãng Tình so với ngài, thật sự là kém quá xa!"

 

Lâm Đạm lắc đầu khẽ, tiếp, bảo tiểu nhị mang thức ăn , ngay đó nhặt một con cá lóc đập ngất lóc xương.

 

 

Từ khi Kiều Viên quán thêm một đầu bếp mới, quán ăn nhà họ Nghiêm ăn ngày càng sa sút. Dù Nghiêm Lãng Tình cố gắng sáng tạo món mới, cũng thể nào bì với tay nghề của vị đầu bếp . Bên một món, kịp nổi danh thì bên cũng cho một món tương tự, nguyên liệu gần giống nhưng cách chế biến vô cùng tinh diệu, nhanh chóng lấn át .

 

Lâm lão nhị mấy ngày nay ruột gan nóng như lửa đốt, khóe miệng nổi cả một chùm mụn nước. Kể từ khi Nghiêm Lãng Tình cung ngự trù, nhà họ Nghiêm phất lên như diều gặp gió, dùng đủ thủ đoạn chiếm đoạt ba thành cổ phần còn trong tay ông. Giờ đây, ông chỉ còn hai thành, kiêm cả chức chưởng quỹ và việc thu mua, việc lớn nhỏ trong quán đều đến tay, mệt như con ch.ó mà tiền bạc thu về bằng một phần mười ngày .

 

Ông còn gồng gánh cả gia đình. Do Lâm Bảo Điền nuông chiều quá mức, nhà ông thứ gì cũng đòi dùng loại nhất: ở thì ở nhà cao cửa rộng, ăn thì sơn hào hải vị, mặc thì gấm vóc lụa là. Chi tiêu một tháng của họ đủ cho một gia đình bình thường sống sung túc cả năm. Khi đó, ông dẫu vẫn là ông chủ của Nghiêm gia quán, thu nhập đều do ông quản lý, Lâm Bảo Điền chẳng bao giờ hỏi đến, thỉnh thoảng còn cho thêm, cuộc sống vô cùng thoải mái. bây giờ thì ? Ông dùng đồng lương chưởng quỹ ít ỏi để nuôi một gia đình quen sống như quý tộc, mà sống nổi?

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Tiền tiết kiệm mười năm qua sớm tiêu sạch, ông đành cầm cố gia sản để sống qua ngày. Nếu Nghiêm gia quán kiếm nhiều, ông sẽ dư dả một chút. Nếu quán ăn ế ẩm, ông cũng khốn đốn theo. Vì , sự trỗi dậy của Kiều Viên quán khiến ông lo lắng hơn bất kỳ ai. Thỉnh thoảng nhớ chuyện xưa, ông cũng hối hận khôn nguôi, nhưng hối hận thì ích gì? Sói nhà , đuổi nữa!

 

Thấy hôm nay quán vắng tanh như chùa Bà Đanh, Lâm lão nhị mặt mày sa sầm, : “Ngươi qua Kiều Viên quán xem thử, họ món mới để cạnh tranh với chúng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-tuyet-pham-nu-phu/chuong-49.html.]

 

Tiểu nhị một tiếng vội vã ngay. Một lúc , giọng đầy kinh ngạc: “Quả là món mới, gọi là thần tiên thoát cốt ngư. Cả con cá còn một mảnh xương, hầm trong nước dùng trắng sữa, đặc sánh, vị tươi ngọt, tan ngay trong miệng. Con thấy cả lão phu nhân của Vĩnh Định hầu phủ cũng dẫn theo đích trưởng tôn đến ăn. Vị công tử đó xưa nay ăn cá vì sợ hóc xương, mà hôm nay ăn ngấu nghiến, còn đòi gọi thêm một con nữa. Quán đông nghịt, khách bên trong về, khách bên ngoài xếp hàng dài dằng dặc. Lão chưởng quỹ nhà họ còn cho kê ghế dài ngoài cửa cho khách nghỉ, mời kể chuyện ở đầu phố. Bên trong ăn uống, bên ngoài , náo nhiệt vô cùng. Con chen mãi mới , rơi mất cả một chiếc giày.”

 

Nói đến đây, gã tiểu nhị giơ chân lên cho Lâm lão nhị xem bàn chân trần của , ngập ngừng hỏi: “Chưởng quỹ, ngài sẽ đền cho con đôi giày mới chứ ạ?”

 

“Đền cái con khỉ, cút !” Lâm lão nhị tức đến đỏ mặt tía tai, cảm thấy như phổi sắp nổ tung. Chúng ô sâm, ngươi cũng ô sâm; chúng thịt viên, ngươi cũng thịt viên; chúng nấu cá xương, ngươi cũng nấu cá xương, mà nào cũng ngon hơn, chuẩn vị hơn. Rõ ràng là đập nát cái biển hiệu của Nghiêm gia quán! Nghiêm Lãng Tình cũng thật vô dụng, đường đường là ngự trù mà bằng một đầu bếp dân gian, mấy năm nay chỉ hưởng lộc ?

 

Lâm lão nhị lòng như lửa đốt, chỉ vác d.a.o đến xử lý tay đầu bếp mới của Kiều Viên quán.

 

lúc , Nghiêm Thủ Nghiệp một tay xách lồng chim, một tay cầm tẩu thuốc, nghênh ngang bước . Thấy đại sảnh một bóng khách, sắc mặt ông liền tối sầm. Lâm lão nhị vội kể chuyện Kiều Viên quán cạnh tranh, ông xong liền lạnh: “Dám đối đầu với nhà họ Nghiêm , đúng là chán sống ! Cạnh tranh món ăn ? Tốt thôi, để xem khi còn món tủ, chúng nó lấy gì để đấu!” Nói , ông tháo một tấm lệnh bài bên hông, lấy mười tờ ngân phiếu, sai hầu đến cửa cung tìm .

 

Ở một diễn biến khác, vì món thần tiên thoát cốt ngư quá lòng thực khách, Lâm Đạm đặc biệt thêm mười bàn. Thấy trời xế chiều, cô mới rửa tay sửa soạn về nhà. lúc , lão chưởng quỹ dẫn một đàn ông trẻ tuổi, mặt trắng râu , vẻ mặt như đưa đám.

 

Vừa thấy đàn ông đó, nụ mặt Cừu tiểu đầu bếp cũng vụt tắt, trong mắt ánh lên tia căm giận.

 

Người đàn ông trẻ cất giọng a dua: “Chúc mừng Cừu đầu bếp, các món kim mao sư tử ngư, tương nhưỡng đại ô sâm, phú quý viên và thần tiên thoát cốt ngư của quán Ngự Thiện Phòng để mắt tới, chuẩn dâng lên Hoàng thượng và đưa thực đơn của hoàng gia. Đây là phần thưởng, các mau tạ ơn .” Dứt lời, đưa một miếng ngọc như ý.

 

 

Loading...