[Xuyên Nhanh] Tuyệt Phẩm Nữ Phụ . - Chương 35
Cập nhật lúc: 2025-10-04 11:50:17
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cừu tiểu đầu bếp lộ vẻ dám tin, suy đoán : "Lâm chưởng quỹ, ngài thù oán gì với Nghiêm Gia Phạn Quán ?"
"Ta vốn định mở một nhà hàng Lỗ đối diện Nghiêm Gia Phạn Quán, họ ác ý phá đám, ngươi thù oán ?"
"Ai, may mắn là họ phá đám kế hoạch của ngài, nếu bộ việc kinh doanh con phố đều sẽ ngài giành hết!" Cừu tiểu đầu bếp nghĩ gì nấy, xong liền trong lòng hô một tiếng " xong", trong mắt tràn đầy vẻ cầu xin.
Lâm Đạm dùng ngón tay chỉ , như : "Ta coi như ngươi đang khen . Người khác nếu hỏi, ngươi cứ ngươi nhận một sư phụ là , đừng tên họ của là gì." Dứt lời, cô từ cửa .
Cừu tiểu đầu bếp vội vàng đồng ý. Anh cũng nhà họ Nghiêm xa, chuyên dùng những thủ đoạn cạnh tranh chính đáng. họ xa đến thì ? Nghệ thuật nấu nướng thể giả , ngon là ngon, ngon là ngon, thực khách tự thể phân biệt , dễ dàng lừa gạt. Anh trốn bình phong quan sát tình hình tiền sảnh, phát hiện hai vị Vương gia chuẩn rời , còn bảo hầu đóng gói thức ăn thừa mang về. Người hoàng gia yêu nhất là phô trương lãng phí, cảnh tượng trân trọng từng hạt gạo như thế hiếm thấy.
"Không , gặp vị đầu bếp mới đến , hỏi xem món nấm đầu khỉ đó thế nào, Cừu tiểu tử thể nào vị ." Đi đến cửa, Thành Thân Vương đổi ý định, bảo lão chưởng quỹ gọi đầu bếp .
Cừu tiểu đầu bếp còn cách nào khác, đành chạy cáo tội, sư phụ , chiều mai mới đến, hơn nữa sẽ cố định nấu ăn ở Kiều Viên, xem vận may.
"Vậy khi nào cô đến?" Thành Thân Vương bám riết tha hỏi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
"Giờ Mùi đến, giờ Thân ."
"Giờ Mùi giờ cơm qua !"
"Cô chỉ đến dạy món ăn, đầu bếp của Kiều Viên." Cừu tiểu đầu bếp cẩn thận đáp.
"Thôi thôi, qua giờ cơm cũng , cùng lắm thì bản vương ăn trưa muộn một chút. Giờ Mùi đúng , bản vương ngày mai đến!" Thành Thân Vương xách theo một hộp thức ăn, bụng no căng rời . Các thực khách còn vểnh tai lén hai chuyện, đều hẹn ngày mai giờ Mùi đến. Món ăn ngon đáng để chờ đợi, muộn một chút thì muộn một chút.
Cừu tiểu đầu bếp tất cung tất kính tiễn hai vị Vương gia . Tình cờ liếc qua, phát hiện chưởng quỹ của Nghiêm Gia Phạn Quán đang lén lút trốn ở góc đường quan sát tình hình trong quán , mà quán của họ vắng tanh, buôn bán ế ẩm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-tuyet-pham-nu-phu/chuong-35.html.]
Cừu tiểu đầu bếp ngẩng đầu hừ lạnh một tiếng, trái tim treo lơ lửng từ khi cha qua đời cuối cùng cũng vững vàng rơi xuống.
Lâm Đạm và Thang Cửu trở về khu nam thành là chạng vạng, ráng đỏ giăng kín chân trời, chiếu lên khuôn mặt đỏ rực, một cảm giác yên tĩnh, ấm áp. Hai ai lời nào, cứ thế một một , sâu trong ngõ nhỏ, đến cửa quán của , thì thấy một phụ nữ trung niên trang điểm diêm dúa đang quấn lấy Tiểu Trúc chuyện, thỉnh thoảng động tay động chân, thái độ tùy tiện.
Thấy Lâm Đạm, Tiểu Trúc cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, vội la lên: "Chưởng quỹ của chúng đến , bà cứ với cô !" Dứt lời, nhanh như chớp chạy , như thể ma đuổi lưng.
Người phụ nữ trung niên theo bóng lưng một tiếng, lúc mới về phía Lâm Đạm, mở miệng : "Ta cho ngươi mười lượng bạc, ngươi bán cửa hàng cho ." Không đợi Lâm Đạm trả lời, bà tự tiếp: "Ta , ngươi mua cửa hàng mất hai mươi lượng bạc, mười lượng bán cho , ngươi chắc chắn vui. ngươi cũng nghĩ xem, cửa hàng của ngươi ẩn trong ngõ sâu như , ai mà tìm đến? Bây giờ bán , ngươi ít nhất còn giữ một ít vốn, bán nữa sợ là lỗ sạch."
"Bán cho bà, bà sợ lỗ vốn ?" Lâm Đạm nhanh chậm qua.
"Ta là nghề buôn thịt bán , ngươi thể so với ? Chỉ cần các cô nương của mở rộng hai chân, khách của sẽ nên chui . Không giống ngươi, cửa hàng của ngươi mở ở đây, khách tìm đến cửa ?" Người phụ nữ trung niên chuyện thô lỗ, dù Lâm Đạm tính tình đến , cũng khỏi nhíu mày.
Thang Cửu tiến lên một bước, định ném đối phương khỏi ngõ, Lâm Đạm nhẹ nhàng giữ lấy ống tay áo. Cô ôn tồn : "Xin , cửa hàng của bán, bà xem nhà khác ." Làm ăn chú trọng hòa khí sinh tài, bất kể đối phương thái độ tệ đến , chuyện khó đến , Lâm Đạm cũng sẽ tức giận. Tâm trạng của cô ít khi việc gì đó lay động, phảng phất như trời sinh ít hơn khác một chút thất tình lục dục.
Người phụ nữ trung niên dường như ánh mắt ưng của Thang Cửu dọa sợ, vội vàng ngoài. Đi vài bước đầu : "Ta một kỹ viện mở ở đầu phố , tên là Thúy Hồng Cư, ngươi nếu hối hận thì đến tìm , tên Tần Nhị Nương. , đến lúc đó bán , sẽ giá cao như !" Bà mới hai hoa khôi từ Giang Nam, dung mạo vô cùng xinh , định nuôi ở ngõ sâu, cho khác thuê dài hạn ngoại thất, như kiếm nhiều hơn. Chỗ của Lâm Đạm yên tĩnh nhất, bà để ý, tiếc là bán.
Không bán thì thôi, mở quán ăn ở ngõ sâu, lỗ c.h.ế.t ngươi mới là lạ! Nghĩ , phụ nữ trung niên cuối cùng cũng hả giận, sung sướng chờ Lâm Đạm đến cửa cầu xin.
Lâm Đạm để lời của bà lòng, chỉ nhẹ nhàng cho qua. Thang Cửu lo lắng : "Hay là cô vẫn đến khu tây thành mở quán ? Trong tay mấy cửa hàng, thể bán cho cô, cũng thể cho thuê, nhà họ Nghiêm tuyệt đối dám đến gây sự."
"Cảm ơn ý của ," Lâm Đạm mặt , giọng nhỏ nhẹ: "Thang Cửu ca, đời món ăn ngon nhất là món gì?"
Câu hỏi quả thực khó lão sành ăn Thang Cửu. Anh ăn khắp trời nam đất bắc, khẩu vị nào cũng thích, nhưng nếu bắt xếp hạng cao thấp, . Mỗi hệ thống ẩm thực đều đặc sắc và sở trường riêng, cũng đều những ủng hộ riêng. Ngay cả món ăn ngự thiện cũng ai cũng thích ăn, thì dở, thể là dâu trăm họ.