[Xuyên Nhanh] Tuyệt Phẩm Nữ Phụ . - Chương 15
Cập nhật lúc: 2025-10-04 11:49:56
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Tối nay ăn gì?" Không đợi xe ngựa dừng hẳn, La Thiết Đầu vội vàng hỏi.
"Chúng ăn gì liên quan gì đến các ?" Tiểu Trúc phồng má.
"Không ," Triệu Lục từ phía vòng , : "Chúng vốn thể cưỡi ngựa , bây giờ hộ tống các một đoạn đường, ăn cùng các một bữa tối tính là quá đáng chứ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Tiểu Trúc đang chuẩn trào phúng để báo thù lúc , thì trong xe ngựa truyền một giọng khàn khàn nhưng dịu dàng: "Cảm ơn các vị đại ca bảo vệ suốt dọc đường, mời các vị ăn cơm là lẽ thường tình, quá đáng ?" Dứt lời, Lâm chưởng quỹ liền nhảy xuống xe, tỉ mỉ quấn khăn trùm đầu kỹ lưỡng, cho mái tóc đen tùy ý bay.
"Vậy cảm ơn Lâm chưởng quỹ." Triệu Lục và La Thiết Đầu tức khắc lớn. Vị Lâm chưởng quỹ đối nhân xử thế vô cùng lễ phép, khiến thoải mái.
Người đàn ông tuấn vĩ cũng chắp tay, nghiêm túc : "Cảm ơn Lâm chưởng quỹ."
"Khách sáo ." Lâm Đạm mỉm : "Bữa tối nên ăn quá nhiều, khẩu vị cũng thể quá nặng, nếu sẽ gây khó chịu cho dày. Chúng tùy tiện ăn chút bánh cuốn ?"
"Đương nhiên thể, phiền Lâm chưởng quỹ." Người đàn ông tuấn vĩ ý kiến, nhưng hai thuộc hạ của chút thất vọng. Liên tục nhiều ngày ăn bánh bao, họ sớm ngán. Bánh cuốn và bánh bao đều là đồ từ bột mì, khẩu vị cũng gần giống , thật bằng tiếp tục ăn thịt khô. Dạ dày của họ , sẽ khó chịu. nghĩ thì nghĩ, thấy thủ lĩnh đồng ý, hai tự nhiên dám ý kiến khác.
Lâm Đạm hướng mấy gật đầu, liền mang theo hai tiểu nha đầu rừng hái rau dại. Mấy ngày một trận mưa xuân, đất vẫn còn ẩm ướt, các loại rau dại xanh mướt mọc lên, đầy khắp núi đồi. Ba hầu thì ở lấy nước, đốn củi, xây bếp, nhóm lửa. Hai tên tráng hán vốn định xuống nghỉ một lát, chưởng quỹ phủi tay, thủ lĩnh nhà trừng mắt, thể bò dậy giúp việc.
Mấy khắc , Lâm Đạm và hai tiểu nha đầu mỗi vác một cái giỏ trở về. Trong giỏ chất đầy rau dại, măng non, cải bẹ xanh, nấm, hương xuân vân vân.
Ba hầu xây hai cái bếp, đặt hai cái nồi lớn, nước trong nồi sôi, đang sùng sục nổi bọt. Lâm Đạm bảo tiểu nha đầu rửa rau, thì từ trong xe ngựa lấy một túi khối vuông màu nâu.
"Đây là thứ gì?" La Thiết Đầu ghé gần xem, mặt đầy vẻ tò mò.
"Đây là đậu phụ khô, đặc sản của Ba Thục, dùng phương pháp hun thịt khô để hun, hương vị mặn thơm nồng." Lâm Đạm từ từ giải thích.
La Thiết Đầu nhấc một miếng vuông nhỏ lên ngửi, quả nhiên mùi đồ sấy, còn mùi thơm của đậu, hương vị vô cùng độc đáo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-tuyet-pham-nu-phu/chuong-15.html.]
"Cô còn qua Ba Thục ?" Người đàn ông tuấn vĩ từ đến nay trầm mặc ít , thế mà chủ động mở miệng: "Đường ở đó khó ."
"Đường Thục khó, khó như lên trời." Lâm Đạm khẽ: " qua con đường khó khăn đó, sẽ phát hiện, Ba Thục là một nơi thể hơn, núi , nước , , món ăn càng ." Với cô mà , nơi mỹ thực chính là thiên phủ, cho nên Ba Thục là thiên đường đúng với tên gọi.
Người đàn ông tuấn vĩ gật đầu, đôi mắt trong trẻo hiện một chút ý : "Món ăn của Ba Thục quả thật ngon."
"Xem cũng là thích ăn." Lâm Đạm xắn tay áo xử lý nguyên liệu, đem măng non luộc chín và vắt khô nước, cải bẹ xanh trần qua nước sôi, cùng với nấm, đậu phụ khô tất cả đều cắt thành hạt lựu, đặt sang một bên để dùng. Hai tiểu nha đầu phụ trách nhào bột, thỉnh thoảng hỏi Lâm Đạm nước đủ .
"Cho thêm chút nữa, bột quá đặc, tráng bánh sẽ đủ mỏng, đủ mịn, ảnh hưởng đến vị." Lâm Đạm chỉ huy hai tiểu nha đầu hòa bột xong, đó lấy một hũ mỡ heo niêm phong, dùng để xào nhân. Mỡ heo tan chảy trong nồi, phát tiếng xèo xèo giòn tan, một mùi hương nồng đậm khác xộc mũi, khiến liên tục nuốt nước miếng.
"Mẹ kiếp, mỡ heo thơm thế?" La Thiết Đầu hít hít mũi hỏi.
Lâm Đạm dùng xẻng đảo đều mỡ heo đang từ từ tan chảy, ôn tồn : "Luyện chế đúng phương pháp, mỡ heo tự nhiên sẽ thơm. Khi nấu mỡ heo, cho thêm nước trong, như thể ngăn mỡ cháy khét, cũng thể cho dầu mỡ nấu càng trắng sáng và đậm đặc hơn. Khi cho vò cất giữ, một cân dầu thêm một muỗng đường và mấy viên hoa tiêu, thể hiệu quả ngăn ngừa chua hỏng, ăn bốn năm tháng cũng thành vấn đề."
Trong lúc chuyện, dầu nóng, Lâm Đạm lượt cho măng, đậu phụ khô, nấm, cải bẹ xanh , dùng xẻng khuấy đều, rắc thêm hạt mè và muối ăn.
"Buổi trưa ăn quá đậm vị, buổi tối chúng ăn thanh đạm một chút." Cô từ từ : "Tam tiên chia địa tam tiên, thủy tam tiên, thụ tam tiên, món của chúng chính là xuân tam tiên. Măng non, cải bẹ xanh, nấm, đều là những thứ tươi ngon nhất, chỉ cần dùng mỡ heo và muối xào qua là đủ ngon . Mùa xuân ăn gì các con ?" Cô đầu hai tiểu nha đầu tên Thược Dược và Đỗ Quyên.
Thược Dược, Đỗ Quyên gãi đầu ngây ngô . Các cô bé chảy nước miếng còn kịp, thời gian nghĩ chuyện khác.
Lâm Đạm đảo nhân, ôn nhu : "Mùa xuân ăn chính là một chữ 'tươi'. Đây là mùa vạn vật hồi sinh, thứ đều mới, cũng đều tươi. Các con ngửi xem khí tràn ngập mùi hoa , cũng là tươi ?"
"Tươi!" Hai tiểu nha đầu rạng rỡ gật đầu, ngay đó hỏi: "Vậy mùa hè ăn gì ạ?"
"Mùa hè ăn chính là một chữ 'mát'. Thời tiết càng nóng bức, thức ăn càng thanh mát, như dày mới thoải mái. Buổi sáng một chén cháo đậu xanh ngọt ngào thêm mấy miếng bánh bạc hà mát lạnh; buổi trưa dùng dầu ớt đỏ tươi và dưa leo thái sợi xanh biếc, hành thái sợi trộn một chén mì lạnh; chạng vạng uống một bình rượu gạo thêm mấy món rau trộn, đêm về uống một chén nước ô mai. Một ngày cứ thế thanh thanh mát mát trôi qua, thật nhàn nhã bao?"
Hai tiểu nha đầu l.i.ế.m môi hỏi tiếp: "Mùa thu ăn gì ạ?"