[Xuyên Nhanh] Tuyệt Phẩm Nữ Phụ . - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-10-04 11:49:52
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

ăn hết các món ngon ở khắp nơi trong Đại Sở quốc, cũng gặp gỡ đủ loại , trải nghiệm những cuộc sống khác . Chuyến kéo dài đúng mười năm.

 

Vào một ngày đầu xuân mười năm , một con đường nhỏ hoang dã, một đoàn xe ngựa đang tiến tới. Trước đều những tiêu sư hình cường tráng hộ vệ, trông như một gia đình giàu nào đó đang di chuyển. Khi đến một ngã rẽ, đoàn xe từ từ dừng . Một đàn ông trung niên bụng phệ từ chiếc xe sang trọng nhất nhảy xuống, chạy những bước nhỏ đến chiếc xe ngựa cuối cùng, nhỏ giọng hỏi: "Lâm chưởng quỹ, bệnh của ngài đỡ hơn ?"

 

"Khụ khụ..." Trong xe ngựa truyền một giọng khàn khàn: "Đỡ nhiều , cảm ơn Thẩm lão bản chăm sóc suốt dọc đường, mong còn thể gặp ."

 

"Khỏe là , ở đây còn chút t.h.u.ố.c bổ, ngài cầm lấy ." Thẩm lão bản vội vàng bảo hầu dâng hộp quà chuẩn từ lâu lên, cuối cùng mặt dày : "Gặp , chắc chắn còn thể gặp . Ngài nếu mở quán ở kinh thành, dù xa xôi vạn dặm cũng sẽ đến thăm. Ngài bệnh một trận, ăn gì cũng vị gì cả."

 

Nghe giọng , Lâm chưởng quỹ trong xe ngựa hẳn là một phụ nữ. Mà những lời cuối cùng của Thẩm lão bản dường như ý đùa giỡn, nhưng trong xe ngoài xe hề nhận vấn đề gì, thậm chí còn cùng bật .

 

Thấy cảnh , một tráng hán canh gác bên đoàn xe lộ vẻ mặt trào phúng, dùng khuỷu tay huých eo bạn đồng hành, dùng khẩu hình tiếng động : Nhìn kìa, chung một đoạn đường cũng thể tán tỉnh . Phụ nữ nên ngoài xuất đầu lộ diện.

 

Bạn đồng hành của lặng lẽ gật đầu, vẻ mặt chế nhạo. khi thủ lĩnh, phát hiện vẫn lưng ngựa, đôi mắt phượng hẹp dài cảnh giác chằm chằm các ngã rẽ, hề lơ là một chút nào. Hai trong lòng rùng , lúc mới thôi nữa.

 

Lâm chưởng quỹ dường như lo lắng sẽ lây bệnh cho khác, chỉ vén rèm xe lên một khe hở, đưa một đôi tay nhận hộp quà, cuối cùng dặn dò: "Tiểu Trúc, đem quà chuẩn đưa cho Thẩm lão bản. Mấy ngày nay nhờ Thẩm lão bản chăm sóc, nếu chúng thể đến kinh thành."

 

Một thiếu niên mười lăm, mười sáu tuổi lập tức từ chiếc xe ngựa phía nhảy xuống, trong lòng ôm một vò rượu. Thấy vò rượu, khuôn mặt vốn hồng nhuận của Thẩm lão bản dường như thể tỏa sáng. Dù miệng liên tục lời khiêm tốn, nhưng đôi tay thể chờ đợi mà vươn , đôi mắt nhỏ hẹp gần như thấy : "Aiya, Lâm chưởng quỹ thật là khách khí, đây cũng chỉ là chuyện nhỏ tốn sức mà thôi!" Vừa hít mạnh một ở miệng vò, lộ vẻ mặt say mê.

 

"Với ngài là chuyện nhỏ tốn sức, nhưng với chúng là đại ân đại đức. Giờ còn sớm nữa, Thẩm lão bản ngài mau xuất phát . Chúng tạm biệt ở đây, duyên gặp ở kinh thành, nhất định sẽ mời ngài dùng bữa." Lâm chưởng quỹ giọng điệu chân thành .

 

Thẩm lão bản càng đến thấy mắt, lặp nhắc nhở: "Lâm chưởng quỹ, để phòng ngài quý nhân quên, bữa cơm ghi sổ , nhất định sẽ đến kinh thành đòi nợ."

 

"Không quên , hẹn gặp ." Lâm chưởng quỹ nhẹ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-tuyet-pham-nu-phu/chuong-11.html.]

Sau khi hai từ biệt, đoàn xe dài cũng chia hai. Mười chiếc xe ngựa phía theo ngã rẽ Giao Châu, năm chiếc phía thẳng về phía , hướng đến kinh thành. Các tiêu sư bảo vệ đoàn xe cũng chia hai đường, một đường tiếp tục theo Thẩm lão bản, ba tráng hán còn đoàn xe của Lâm chưởng quỹ, cưỡi ngựa một .

 

Lâm chưởng quỹ dường như thấy ba qua rèm xe, liền phái một hầu hỏi thăm.

 

Người hầu mặt chút e dè, nhưng vẫn lấy hết can đảm hỏi: "Ba vị đại ca, các về phía kinh thành ?"

 

Một trong họ như : "Là thì ?"

 

"Nếu đúng là , chưởng quỹ của chúng thuê các vị áp tiêu. Chỉ cần thể bình an đưa chúng kinh thành, chưởng quỹ sẽ cho mỗi vị mười lượng bạc, dọc đường còn bao ăn bao uống, như ?"

 

"Không ." Tráng hán mặt ha hả, nhưng lời thể nghẹn họng. Bạn đồng hành của hừ nhẹ một tiếng, dường như coi thường mười lượng bạc.

 

Người hầu tức đến đỏ cả mặt, nhưng vẫn nhẫn nại nhấn mạnh: "Ba vị đại ca hãy suy nghĩ , chúng bao ăn bao uống đấy. Cơm rượu của chúng thật sự ngon, thiệt cho các vị ."

 

"Mười lượng bạc lão tử còn thèm, thể coi trọng đồ ăn của ngươi ? Cút cút cút, đừng chậm trễ chúng lên đường!" Tráng hán chút kiên nhẫn, dường như định rút roi bên hông .

 

Người đàn ông dẫn đầu vóc cao lớn nhất, khí thế cũng đáng sợ nhất. Anh làn da ngăm đen, dung mạo tuấn tú, một vết sẹo do d.a.o c.h.é.m sượt qua thái dương, sâu tóc mai, khiến càng thêm vài phần hung tợn. Dường như chê thuộc hạ quá ngông cuồng, lạnh lùng liếc một cái, hai tên tráng hán lập tức nghiêm mặt, giải thích: "Chúng đang vội, sẽ đường tắt về kinh, thể cùng các ."

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Đi đường tắt lên núi. Đường núi gập ghềnh, hẹp hòi, chỉ ngựa mới qua , xe ngựa thì . Người hầu xong lời vội vàng chắp tay cáo từ. Trước khi , nhanh chóng liếc đàn ông dẫn đầu, trong lòng giật . Chỉ thấy đàn ông cưỡi con ngựa cao lớn, một đôi mắt phượng hẹp dài lạnh lùng mà sắc bén, hình cường tráng bọc trong bộ đồ đen bó sát, võ.

 

Người sát khí nặng như , chẳng lẽ là thổ phỉ ? Nghĩ đến đây, hầu chạy trốn càng nhanh hơn.

 

Xe ngựa của Lâm chưởng quỹ cách mấy gần, chắc chắn thấy những lời , nên cũng hỏi thêm nữa. Đoàn yên lặng lên đường. Thấy đến trưa, họ liền nghỉ tạm ở một bãi đất trống ven sông. Hai tiểu nha đầu xách theo bình gốm sông múc nước, ba hầu chuyển đá xây bếp, chuẩn nhóm lửa nấu cơm ở đây.

 

 

Loading...