[Xuyên Nhanh] Sủng Thê Hàng Ngày- Tôi Là Người Đàn Ông Tốt - Chương 2: Thiếu Gia Nhà Giàu Và Cô Tiểu Thư Thanh Mai Trúc Mã (2)

Cập nhật lúc: 2025-09-21 14:34:57
Lượt xem: 115

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh Ninh Văn phá bỏ đứa bé, đó bồi thường một khoản tiền, nhưng kết quả tìm thấy . Đến khi Trịnh Giai Nguyệt sắp đến ngày dự sinh thì xảy tai nạn, chỉ sảy thai mà còn thể mang thai nữa, trong nỗi đau tột cùng, cô còn mắc chứng trầm cảm và từng tự tử nhưng thành.

Lúc , Ninh Văn xuất hiện trong tầm mắt của Quý Dương, dắt theo một bé trai kháu khỉnh.

Một bên là Trịnh Giai Nguyệt hình , tính tình cáu kỉnh, tinh thần sa sút, cũng dày vò đến kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần. Một bên là Ninh Văn, sinh cho một đứa con, một âm thầm nuôi nấng con trai của , còn dịu dàng, ân cần, thấu hiểu lòng .

Cán cân trong lòng nguyên chủ nghiêng lệch, mua nhà cho Ninh Văn, tiếng con trai từng tiếng từng tiếng gọi "cha”, trái tim cũng mềm nhũn, đó dần dần phát triển một mối tình vụng trộm với Ninh Văn.

Đứa trẻ lớn dần lên từng ngày, còn Trịnh Giai Nguyệt ở nhà thì sức khỏe ngày một sa sút. Cha Trịnh đột quỵ, Trịnh u sầu phiền muộn, tài sản của nhà họ Trịnh cũng dần rơi tay .

Đến khi tiếp quản khối tài sản cuối cùng của nhà họ Trịnh, đồng thời chuẩn đưa Trịnh Giai Nguyệt nước ngoài chữa bệnh, để cô sống an quãng đời còn , còn ở trong nước cũng tiện sắp xếp thỏa cho con Ninh Văn. đường về nhà, xe của một tảng đá từ sườn núi lăn xuống đ.â.m trúng đầu xe, cứ thế c.h.ế.t một cách rõ ràng.

Mãi đến khi biến thành một oan hồn, mới đứa bé đó là con của Quý Vĩ, việc Trịnh Giai Nguyệt sảy thai cũng là tai nạn. Không chỉ con Quý Vĩ tính kế , mà ngay cả cha ruột của cũng tiếp tay cho bọn họ.

Không còn cách nào khác, so với một "đứa trẻ mồ côi" mất từ sớm như , thì Quý Vĩ, từ nhỏ ông bà nội nuôi nấng bên cạnh, còn là con ruột, quả thực quá yếu thế.

Huống hồ, ông ngoại ít tỏ thái độ với cha Quý, khiến một đàn ông xuất nghèo khó nhưng kiêu ngạo từ lâu nảy sinh oán hận trong lòng, cảm thấy vô cùng khuất nhục. Người vợ cả tư tưởng độc lập cũng thể so sánh với bạch nguyệt quang luôn coi ông là trung tâm.

Kiểu đàn ông kiêu ngạo tự phụ, đặc biệt là nguyên chủ còn phảng phất hình bóng của gia đình vợ cả.

Nguyên chủ cưới Trịnh Giai Nguyệt, lấy tài sản nhà họ Trịnh, công ty nhà họ Quý cũng phát triển lớn mạnh, còn nuôi con trai giúp Quý Vĩ, thế là nhiệm vụ thành.

Nói theo lời của Quý Vĩ, mặc dù đầu óc kinh doanh của bằng nguyên chủ, ngoại hình cũng bằng, nhưng chiến thắng trong cuộc đời.

Trong ký ức cuối cùng, Ninh Văn gả cho Quý Vĩ, kế thừa tập đoàn nhà họ Quý, với bên ngoài là nhận nuôi một đứa trẻ, đứa trẻ đó chính là do Ninh Văn sinh .

Một nhà ba sống hạnh phúc hòa thuận, dựa tài sản của nhà họ Trịnh và đế chế mà nguyên chủ gầy dựng, bọn họ nguồn tài chính dồi dào, sống một cuộc sống hạnh phúc vui vẻ.

" Quý Vĩ và Ninh Văn trả giá!"

" Giai Giai của chịu ấm ức, sống bình an và hạnh phúc."

Giọng của ước nguyện vang vọng trong đầu , xen lẫn nỗi hận thấu xương, nhưng khi nhắc đến Trịnh Giai Nguyệt trở nên áy náy và dịu dàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-sung-the-hang-ngay-toi-la-nguoi-dan-ong-tot/chuong-2-thieu-gia-nha-giau-va-co-tieu-thu-thanh-mai-truc-ma-2.html.]

"Tiếp nhận ký ức tất, bắt đầu truyền tải tình cảm." Giọng máy móc của hệ thống vang lên, Quý Dương cảm nhận cảm xúc của đang đổi.

Khi tiếp nhận nguyện vọng của ước nguyện, cũng sẽ tiếp nhận ký ức và tình cảm của bọn họ.

"Ting! Truyền tải tình cảm tất, bắt đầu thực thi nhiệm vụ!"

Quý Dương mở mắt , ánh mắt con gái trong lòng loé lên vẻ thương tiếc, cúi đầu dụi mái tóc cô, một lòng một suy nghĩ cho chỉ cô gái ngốc thôi.

"Ưm..." Trịnh Giai Nguyệt mơ màng cọ cổ , dáng vẻ vô cùng dựa dẫm.

Không chuyện Trịnh Giai Nguyệt sảy thai, trầm cảm tự tử đó, cũng hiện thực từng chút bào mòn sự kiên nhẫn của , càng sự chen chân sắp đặt sẵn của Ninh Văn. Lúc , tình yêu mà nguyên chủ dành cho cô vô cùng sâu đậm, luôn cẩn thận che chở và cưng chiều, thật lòng yêu thương cô.

Sáng sớm.

Khi Trịnh Giai Nguyệt thức dậy, bên cạnh còn ai. Cô cong môi, đáy mắt ánh lên nụ hạnh phúc, đó dậy vệ sinh cá nhân bếp.

Để tiện cho cô qua , Quý Dương mua căn hộ ở gần trường học của cô, lái xe chỉ mất năm phút là đến.

Người đàn ông mặc đồ ngủ đang ở trong bếp, tay cầm xẻng chiên trứng, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc và tập trung, động tác thành thạo, tao nhã trầm . Dù thấy bao nhiêu , Trịnh Giai Nguyệt vẫn vô cùng mê mẩn.

Cô bước tới, vươn tay ôm lấy vòng eo săn chắc của , áp mặt lưng , giọng nũng nịu, "A Dương..."

"Hửm?" Quý Dương vặn nhỏ lửa, gắp trứng cho bát, giọng điệu cuối câu vút lên, mang theo sự cưng chiều, đáy mắt lấp lánh ý , "Mau ăn sáng , lát nữa muộn bây giờ."

Anh lớn hơn cô ba tuổi, nghiệp ba năm.

"Thế cũng là tại ." Cô buông tay, chu môi, thấy , cô ngẩng đầu lên, trách móc , "Lỗi của , chính là của , đều tại giày vò em, nếu em chẳng ngủ muộn như !"

"Là của ." Quý Dương gật đầu một cái, đôi môi mỏng khẽ cong lên thành một vòng cung, "Là quá dung túng cho em quậy phá."

Trong đầu Trịnh Giai Nguyệt thoáng qua hình ảnh đêm qua, sắc mặt cô ửng hồng, đáy mắt lóe lên một tia ranh mãnh, cô đột nhiên tiến lên, tay vòng qua cổ , hai chân dang , cả như một chú gấu túi treo , mặt tràn ngập sự kiêu ngạo đe dọa, "Anh còn nữa xem!"

 

Loading...