Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 95: Cô gái làm dự bị (6)

Cập nhật lúc: 2024-10-18 12:06:06
Lượt xem: 10

“Mẹ không cần phải đếm. Con nguyện ý bỏ tiền thay anh cả mua một quả thận tương thích về mọi mặt với anh ấy nhưng nếu muốn bắt con hiến thận thì con không muốn.” Thấy thai độ của bà Lục như vậy, Bách Hợp cũng lười nói nhiều với bà ta, trực tiếp cúi đầu làm bài tập tiếp. Bà Lục nhìn thái độ cường ngạnh của con gái, trong lòng dâng lên một cảm giác giống như là bị phản bội vậy. Bà vốn vì con trai mới sinh ra cô con gái này, nếu như nó ngay cả một chuyện nhỏ như vậy cũng không làm xong thì lưu lại trên đời này cũng vô ích.

Nghĩ tới đấy, bà Lục liền đưa tay ra túm lấy áo của Bách Hợp, muốn lôi cô ra khỏi phòng. Nhưng Bách Hợp vẫn ngồi vững vàng không động, cô vận chân khí trong cơ thể, đứng nói một bà Lục không thể kéo được cô mà cho dù có mười bà Lục cũng không thể nào làm cho cô di chuyển dù chỉ một chút.

Mấy lần lôi kéo cũng không được, trong lòng bà Lục vừa giận vừa sợ, đồng thời một cảm giác nghi ngờ cũng dâng lên trong lòng. Con gái tỏ ra quá trấn định, mình cố hết sức cũng không thể làm nó xê dịch, thật sự có chút không bình thường. Lửa giận trong lòng bà Lục bốc lên, cười lạnh hai tiếng liền lấy điện thoại ra bấm số di động của ông Lục, đem tình hình nói qua với ông một lần. Vẫn chưa tới nửa giờ, Bách Hợp nhạy bén nghe được tiếng xe hơi dưới lầu vang lên. Hiện nay thính lực của cô rất tốt, khi vận nội lực thì âm thanh gì trong vòng chu vi mười dặm cô cũng có thể nghe rõ. Rất nhanh cửa đã bị người mở ra từ bên ngoài sau đó một loạt tiếng bước chân nhốn nháo, ông Lục thở hổn hển phi lên lầu, không nói hai lời, vừa vào nhà liền giơ tay đánh về phía Bách Hợp.

Lục Thiên Hợp ở cách vách nghe được động tĩnh ở bên này vội vàng đi ra xem. Gần đây cô bị cấm túc tại nhà đang lúc nhàm chán, ngay cả mạng ông Lục cũng cắt. Cô suốt ngày ngồi ngây ngô ở nhà giống như ngồi tù vậy. Vào lúc này nghe thấy động tĩnh ở bên ngoài, vừa thấy ông Lục trở về, đầu tiên cô có chút sợ hãi nhưng thấy Bách Hợp gặp phải xui xẻo lại có chút cảm giác vui sướng khi người gặp họa.

“Đồ đáng chết”. Ông Lục đau đến mức hừ ra thanh tiếng, tay ông giơ lên bị Bách Hợp nhẹ nhàng bắt được, rõ ràng là nhìn qua giống như căn bản không dùng chút lực nào nhưng ông Lục giãy giụa đến khuôn mặt đỏ bừng lên mà vẫn không ra, ông vung tay mấy lần mà căn bản không thể nào thoát ra được, trong lòng không khỏi vừa giận vừa sợ: “Mày lập tức hiến thận cho anh cả mày ngay!”

“Con không hiến. Con đã nói rồi, con sẽ thay anh cả tìm một người có thể hiến tặng thận cho anh ấy.” Bách Hợp nhịn xuống cảm giác muốn cho ông Lục nếm mùi đau khổ lúc này đang dâng lên trong lòng, hung hãn hất tay ông ta ra. Cổ tay ông Lục lúc này đau nhức vô cùng, ông run rẩy đưa tay đi xoa, một mặt âm u nhìn chằm chằm Bách Hợp: “Thận hiến tặng bên ngoài tao không tin.”

“Có thể kiểm tra bệnh về m.á.u để chờ trường hợp thích hợp mà…” Bách Hợp vừa dứt lời, ông Lục liền không chút do dự nói: “Thận bên ngoài có phù hợp nữa thì cũng không giống như của người thân, sau khi phẫu thuật có thể sẽ xuất hiện hiện tượng bài xích. Mày và anh trai mày là anh em ruột thịt, tại sao lại không muốn giúp nó một chút?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-95-co-gai-lam-du-bi-6.html.]

Bách Hợp lúc này mới hiểu tại sao khi cô tiến vào nhiệm vụ này đã tra cứu nhiều loại tài liệu, biết loại bệnh như của Lục Chấn Đào cũng không phải bắt buộc phải dùng thận của cô, vợ chồng nhà họ Lục có tiền nhưng hết lần này tới lần khác lại không chịu bỏ tiền đi mua thận mà nhẫn tâm tổn thương con gái. Đến lúc này cô mới được tính là đã nghĩ thông suốt, thì ra là có vẻ vợ chồng nhà họ Lục thấy thận bên ngoài có thể thích hợp với Lục Chấn Đào nhưng cũng bởi vì có thể xảy ra hiện tượng bài xích cho nên bọn họ tình nguyện làm tổn thương tới chính con gái của mình, tình nguyện vì một khả năng chưa tới 50% mà trơ mắt nhìn Bách Hợp bị cắt mất một quả thận.

Sau khi nghĩ thông suốt xong, Bách Hợp lại càng không có thiện cảm với vợ chồng nhà họ Lục. Cô không nói hai lời liền bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình. Lúc này cổ tay của ông Lục rất nhanh đã sưng lên, thấy cô cử động thì trong lòng giận dữ, nghiêm nghị quát lên:

“Mày muốn làm gì?”

Lục Thiên Hợp ở bên ngoài thấy tình cảnh như vậy, trong lòng đã thông minh đoán ra được chuyện xảy ra. Cô còn hận việc mình bị cấm túc là bởi vì Bách Hợp không chịu giúp mình vì vậy cố ý nói: “Bách Hợp, sao em lại cãi lời cha như vậy? Cha mẹ nuôi lớn chúng ta cũng không dễ dàng…” Bách Hợp không để ý tới cô, thu dọn mấy thứ quần áo bình thường cô vẫn hay mặc. Bên kia bà Lục đã không chút khách khí nói với Lục Thiên Hợp:

“Hãy khóa cửa từ bên ngoài lại, không cho phép nó đi ra ngoài.”

Từ sau khi Bách Hợp rời khỏi thân thể này, thân thể Lục Chấn Đào càng lúc càng kém. Bà Lục mặc dù tin tưởng đứa con gái bảy tuổi có thể đã nghĩ thông suốt nhưng để phòng ngừa nó tạo phản đã sửa lại cửa thành khóa từ bên ngoài, nói cách khác Bách Hợp không có tư cách khóa cửa, phòng của cô người khác muốn vào là có thể vào nhưng nếu  như cô muốn tùy tiện đi ra ngoài thì không thể. Trên cửa phòng cô bị tăng thêm một cái khóa vừa dày vừa nặng chính là bởi vợ chồng nhà họ Lục phòng ngừa cô có thể sẽ chạy trốn.

Trước kia Bách Hợp đã biết nội dung vở kịch phát triển như thế nào, biết rằng trước năm mình mười ba tuổi sẽ không thể bị tổn thương một lần nữa vì vậy đối với chiếc khóa này rất thờ ơ. Nếu như lcô bị khóa ở trong phòng mới khiến vợ chồng Nnhà họ Lục yên tâm thì cũng tùy bọn họ đi. Hai năm nay sức lực của cô đã lớn hơn nhiều, nói thật là cánh cửa này không ngăn được cô. Mà đừng nói chỉ cánh cửa đó không ngăn được cô, cho dù là tòa cao ốc mười bảy tầng này cô cũng có thể nhảy xuống. Vì vậy đối với chiếc khóa chỉ có thể nhốt được người bình thường, không nhốt được cô này cô căn bản không hề để ý.

 

Loading...