Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 75.1
Cập nhật lúc: 2024-10-17 17:42:02
Lượt xem: 13
May mà mỗi ngày nàng đều muốn uống nước sôi để nguội mà không phải giống với người thời này trực tiếp múc nước lạnh uống, lúc này trên bếp Võ Nghênh Nhi chắc vừa mới đun sôi nước, chỉ để nguội trong thời gian ngắn cũng không nguội được bao nhiêu, hai ngày nay Võ Nghênh Nhi và Bách Hợp ngủ chung với nhau, tuy là Bách Hợp không đánh nàng nữa, nhưng trong lòng nàng ta vẫn sợ, sau khi nghe thấy Bách Hợp phân phó run run một chút, liền nhỏ giọng đáp vâng, rồi chạy nhanh ra ngoài, Bách Hợp lại vội vàng gọi nàng ta lại: “Sau khi đun sôi thì đổ vào trong thùng rồi xách lên đây, bên trong thả thêm cái gáo nữa.”
“Dạ.” Võ Nghênh Nhi vừa mới đáp xong, bên ngoài liền truyền đến thanh âm cãi nhau, Võ Đại Lang nỗ lực ngăn cản người, nhưng hắn đâu ngăn được Trương đại hộ, tuy rằng Trương đại hộ lớn tuổi hơn so với Võ Đại Lang, nhưng dáng người lão cao hơn rất nhiều so với Võ Đại Lang, quả nhiên, sau một thời gian ngắn đã xông vào được, lão mặc một bộ miên bào(2) màu xanh thẫm, bên dưới mơ hồ có thể nhìn thấy dấu vết sa tanh, đầu đội mũ quả dưa da xanh, để râu cá trê, sắc mặt có phần trắng bệch, phía dưới túi mắt hốc mắt đã trũng sâu, lộ ra khí tức còn già hơn tuổi thật, ánh mắt lão híp híp nhìn chằm chằm Bách Hợp nửa ngày, mới cau mày:
“Kim Liên, lâu rồi chưa gặp, nàng thật sự đúng là có phần biến hóa á.”
Áo dài làm từ sợi bông
Phan Kim Liên là dạng cho dù trời sinh khúm núm, trên người vẫn luôn có cái loại dáng vẻ mềm mại đáng yêu, mà dung mạo nàng ta, bộ dạng thân mình xinh đẹp, còn có cái loại dáng vẻ quyến rũ, khiến cho người ta vừa thấy xương cốt đã yếu mềm hơn phân nửa, cũng không biết có phải đúng như người bên ngoài đồn đại nàng ta lấy dây tự tử hay không, thế nhưng lúc này thoạt nhìn trên người có tia cảm giác lạnh lùng, cái loại bộ dạng mềm mại đáng yêu ngày xưa biến mất hơn phân nửa, nhìn qua không hấp dẫn người giống như lúc trước, ngược lại hiện ra vài phần dáng vẻ bảo thủ nghiêm túc.
“Kim Liên, nghe nói nàng muốn chuyển nhà, nàng chuyển nhà, bỏ Trương gia chúng ta ư?” Trương đại hộ muốn lại gần chỗ nàng, thì Bách Hợp quát mắng hắn một câu: “Sao, không nỡ ư, đứng xa chút, nếu không đợi lát nữa coi chừng nước sôi không có mắt đâu?”
“Nước sôi? Nước sôi ở chỗ nào?” Tuy rằng trên người Bách Hợp cái loại dáng vẻ mềm thấu xương đã không còn, nhưng Trương đại hộ nhìn khuôn mặt tinh xảo của nàng ta, tâm vẫn có chút ngứa ngáy khó nhịn, Phan Kim Liên này đúng là một tiểu mỹ nhân trời sinh, đáng tiếc khi ở nhà hắn thế nhưng nửa điểm tiện lợi cũng chưa hưởng được, đã bị mụ la sát trong nhà kia gả ra ngoài, sau khi kết hôn chính lão còn chưa nếm được nhiều ngon ngọt, lúc này đã muốn chuyển đi.
Mắt thấy miếng thịt đã sắp ăn vào miệng vậy mà còn không xơi được, Trương đại hộ có chút không cam lòng, trong lòng cảm thấy cho dù lúc này Phan Kim Liên có thể không còn hấp dẫn người như trước, nhưng bất kể thế nào đi nữa, cũng muốn chiếm được nàng ta rồi nói sau, lão nghĩ như vậy, cuối cùng không để ý tới Võ Đại Lang ở đây, liền nhào về phía Bách Hợp.
Lúc này Bách Hợp chỉ mới bắt đầu luyện võ công, thời gian vài ngày nhưng sao hiện ra được nhiều tác dụng, nàng thấy Võ Đại Lang ngu ngốc đứng yên ở tại chỗ, tay của Trương đại hộ đã chạm đến trên gò má nàng, không khỏi ớn lạnh một trận, hướng về phía Võ Đại Lang mắng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-75-1.html.]
“Ngươi c.h.ế.t rồi hả, không nhìn thấy thằng này đang làm gì sao, ngươi có tin ngươi ngu tiếp thì lão nương tự mình xé xiêm y không!”
“Đừng xé.” Võ Đại Lang vừa nghe thấy lời này, mới chịu tỉnh lại, nôn nóng đến phát cáu muốn tiến lên kéo Trương đại hộ ra, nhưng dáng người hắn thấp bé, lại đâu phải là đối thủ của Trương đại hộ, bị Trương đại hộ duỗi chân đá cho một phát, đã trực tiếp lăn ra xa vài bước, Bách Hợp nhìn thân thể hắn bị cuốn như quả bóng, đầu lại có vẻ to nhất, thì không nhịn được bật cười.
Vừa đúng lúc này Nghênh Nhi xách thùng tới đây, sợ tới mức cứ run run, Bách Hợp thấy Võ Đại Lang không thể trông cậy vào được, liền hướng phía Nghênh Nhi gào lên: “Nhanh múc gáo nước đến hất vào tên lưu manh này!”
Gan Nghênh Nhi vốn đã nhỏ, lại nhìn thấy vẻ mặt Bách Hợp hung hãn, không khỏi sợ tới mức cứ run lên cầm cập, chân khẽ bước cũng không dám bước, Trương đại hộ lại cười dâm:
“Tiểu mỹ nhân, nàng nhìn chồng nàng kìa, dáng người thấp bé, nếu ban đầu nàng đi theo ta, thì tội gì làm hại cả đời nàng.”
“Phi!” Quả thật Võ Đại Lang lớn lên bộ dạng không đẹp, nhưng so với dáng vẻ Trương đại hộ lúc này, cũng vẫn tốt hơn nhiều, Bách Hợp chán ghét, nàng nhổ vào, giống như đem Võ Đại Lang nằm rạp trên mặt đất nhổ cho tỉnh, hắn ngẩng đầu nhìn thấy Trương đại hộ đã đè Bách Hợp trên giường, hắn vội vàng nhảy dựng lên, cũng không biết lấy sức lực từ chỗ nào, trực tiếp xông về phía nữ nhi, múc gáo nước sôi liền hướng về phía trên người Trương đại hộ hất xuống!
“A. . . . . .” Trương đại hộ thảm thiết hét một tiếng, dục hỏa đầy người nhất thời biến thành đau đớn nóng bỏng, phía sau lưng giống như bị thiêu lên, vốn trong nhà hắn giàu có, đáng tiếc lại ngại quy củ ở trong triều đình không dám trắng trợn mặc lụa, bởi vậy xiêm y ở bên ngoài thoạt nhìn bình thường, nhưng bên trong cũng là sa tanh, lúc này bị ướt liền dính sát vào trên người, càng nóng đến độ hắn phải nhảy xuống giường, đâu còn lo lắng áp chế Bách Hợp, hắn vừa nhảy vừa chửi, Võ Đại Lang cầm cái gáo, hơi há hốc mồm, Bách Hợp oán hận xiêm y lại ổn thỏa, quay đầu lại liền nhìn thấy bộ dạng Võ Đại Lang nhìn đến mắt cũng không chớp, thì liếc hắn một cái:
“Đứng đấy làm gì, hất cho gã ta một gáo nữa!”