Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 403.1
Cập nhật lúc: 2024-11-11 23:10:18
Lượt xem: 1
Gương mặt Hạ Hậu Thấm Nhi lộ ra vẻ oan ức, bụm mặt đột nhiên ‘oa’ một tiếng rồi chạy đi.
Nàng ta vừa chạy, sắc mặt Nhiếp Diễm trắng xanh đan xen một trận, rất sợ Hạ Hậu Thấm Nhi xảy ra chuyện gì, hừ lạnh một tiếng với v.ú nương: “Thanh danh nữ tử quan trọng như vậy, hi vọng v.ú nương về sau đừng có nói bậy.”
Nói xong, Nhiếp Diễm cũng đuổi theo ra ngoài.
Bách Hợp ở trong phòng nghe thấy động tĩnh bên ngoài, trong lòng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Liên tiếp mấy ngày không có Nhiếp Diễm, trong phủ vẫn một mảnh yên bình như cũ, tài sản của Nhiếp gia không ít, Nhiếp phụ trước khi tạ thế từng lưu lại gia sản khổng lồ, cho dù Bách Hợp cả đời này tiêu tiền như nước cũng đủ dùng, Bách Hợp thừa dịp hai ngày này thu xếp lại sản nghiệp của Nhiếp gia, mới phát hiện ra bề ngoài nhìn Nhiếp Diễm quản lý Nhiếp gia không tệ, trên thực tế tên này có lẽ là có thiên phú ở phương diện đọc sách cùng luyện võ tu tiên, nhưng đối với với việc buôn bán mà nói, hắn lại dốt đặc cán mai, sản nghiệp Nhiếp gia hai năm qua đã hao tổn đi không ít, chỉ là chút tiền này đối với Nhiếp gia mà nói cũng không được coi là thương cân động cốt (tổn thất, thiệt hại to lớn, ảnh hưởng tới căn cơ), cho nên mới nhìn không ra mà thôi.
Đuổi tên này đi, lại có Lý Duyên Tỷ ở đây, ngoại trừ kiếp nạn năm 16 tuổi khiến Bách Hợp có chút lo lắng ra thì dường như cũng không có việc gì khẩn trương phát sinh nữa.
Trong nhiệm vụ lần này không biết Lý Duyên Tỷ có thân phận gì, Bách Hợp cũng không có ý định đi tìm hiểu, cô trái lại bắt đầu suy nghĩ về tâm nguyện khiến cho Nhiếp gia nổi danh đại lục của Nhiếp Bách Hợp. Nhiếp gia dùng thân phận thương nhân để lập nghiệp, nếu như duy trì vốn liếng ban đầu của Nhiếp phụ, sau đó khiến Nhiếp gia nổi danh đại lục cũng không phải không thể. Bách Hợp trải qua nhiều lần nhiệm vụ như vậy, cũng không phải chưa từng làm buôn bán, nhưng đó là một quá trình vô cùng dài hơn nữa cũng không dễ, không chỉ phải lao tâm lao lực, mà còn không chắc sẽ thành công.
Bách Hợp cũng sẽ không xem thường người khác, Nhiếp gia ở trong thành này coi như là nhà giàu số một, nhưng nếu ra khỏi thành này, rất nhiều người chưa chắc đã biết tới Nhiếp gia. Không thể thực hiện được con đường buôn bán, vậy thì cách khác chính là bản thân Nhiếp Bách Hợp phải nổi danh, mà còn có thể khiến cho Nhiếp gia được người trong thiên hạ biết đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-403-1.html.]
So sánh với giả thiết lúc đầu, vế sau không thể nghi ngờ là càng dễ dàng hơn, hơn nữa bản thân cường đại nhẹ hơn so với cả nhà cường đại, so sánh lại với nhau bản thân mình nổi danh chính là một con đường tắt.
Trên cái đại lục này, một nữ nhân muốn nổi danh hoặc là dựa vào tài nghệ sắc đẹp, hoặc là dựa vào thực lực mạnh mẽ, tuy dáng vẻ Nhiếp Bách Hợp lớn lên không tồi, dáng vẻ yêu kiều e thẹn, người thấy mà yêu, nhưng ở cái đại lục xem trọng thực lực này, mỹ nhân cũng không hiếm, đa số đều chỉ phụ thuộc vào người khác mà thôi, lúc này chỉ có quả đ.ấ.m lớn mới là vương đạo, mấy ngày nay Bách Hợp dành thời gian liền muốn thử nghiệm thuật tinh thần luyện thể cùng võ công đạo thuật, nhưng khiến Bách Hợp cảm thấy có chút nhụt chí chính là dù cô có cố gắng thử luyện tập bên nào, cơ thể đều hoàn toàn không có cách nào hấp thu linh lực.
Sinh nhật của Nhiếp Bách Hợp sắp tới gần, Lý Duyên Tỷ vào hai ngày trước đó từng xuất hiện một lần, Bách Hợp vốn muốn hỏi hắn vấn đề của cơ thể NHiếp Bách Hợp, nhưng cô thoáng do dự, cuối cùng cái gì cũng không nói, Lý Duyên Tỷ đã giúp cô quá nhiều, cô cũng không hi vọng chính mình về sau nếu như mình xảy ra chuyện liền theo bản năng cầu cứu Lý Duyên Tỷ, anhcó thể giúp mình một hai lần, nhưng cũng không thể giúp cô vĩnh viễn.
Vào đêm trước ngày sinh nhật, trong Nhiếp phủ đã sớm treo lụa hồng, tuy nói đến nay hôn sự giữa Bách Hợp với Nhiếp Diễm đã hủy bỏ, nhưng kiếp nạn 16 tuổi lại là kiếp nạn vô cùng quan trọng của Nhiếp Bách Hợp, không chỉ hạ nhân trong Nhiếp phủ căng thẳng, đến ngay cả bản thân Bách Hợp cũng cảm thấy có chút bất an vô hình.
Sau cơm tối sắc trời dần đen lại, trong phòng treo đèn, đám người v.ú nương vẫn đang chuẩn bị đồ cần thiết cho lễ cập kê vào ngày mai của Bách Hợp. Nhiếp phụ tuy sớm đã tạ thế không thể lo liệu đại sự sinh thần cho con gái, nhưng sau khi v.ú nương bàn bạc với Bách Hợp, quyết định Nhiếp phủ sẽ nấu cháo cứu tế, một là làm việc thiện thay Bách Hợp tích đức, hai là cũng có thể thuận tiện náo nhiệt một phen chúc mừng sinh nhật 16 của Bách Hợp.
“Nếu như lão gia phu nhân vẫn còn tại thế, nhìn thấy tiểu thư đến nay đã lớn như vậy, không biết vui mừng đến cỡ nào.” Vú nương vừa nói vừa lau nước mắt, nến đỏ chiếu rọi xuống, tuy trong phòng sáng giống như ban ngày, nhưng lại làm cho người ta không khỏi cảm thấy đè nén. Sau khi ăn xong cơm tối, Bách Hợp theo bản năng có chút hoảng sợ, mí mắt phải luôn nháy không ngừng, phảng phất giống như có chuyện gì lớn sắp xảy ra vậy, theo lý mà nói cô có Lý Duyên Tỷ giúp đỡ nên chắc hẳn có thể thuận lợi vượt qua kiếp nạn 16 tuổi, nhưng hiện tại cô vẫn cảm thấy có chút vô cùng lo sợ, giống như sự yên tĩnh trước lúc bão tố sắp tới.
“Lúc đầu lão gia lo sợ cái kiếp số này, còn đặc biệt mời chân nhân của Tử Dương Tông tới coi mệnh cho tiểu thư, chỉ cần chịu đựng qua hôm nay, ngày mai liền xuôi gió xuôi nước rồi, a di đà phật, chỉ đáng hận tiểu thư suýt chút nữa bị Hạ Hậu cô nương…” Miệng v.ú nương vẫn còn đang lẩm bẩm, phảng phất giống như vô cùng vui mừng, trong lòng Bách Hợp đột nhiên càng có dự cảm không tốt, cô nhịn không được mở miệng phân phó: “Ma ma, cho người nhìn chằm chằm trong thành chút, ít nhất phải tìm cho ra hai người Hạ Hậu Thấm Nhi cùng Nhiếp Diễm.”