Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 386.1
Cập nhật lúc: 2024-11-07 20:24:27
Lượt xem: 4
Rõ ràng người quyết định hôn sự của Tần Nhã Trí và nhà Vương gia là Tần lão phu nhân, nhưng lúc này người chịu đựng hậu quả lại là Trần thị, Trần thị đúng là có khổ khó nói, nghe được những lời này của Tần thị liền tức giận sắc mặt rất khó coi, nhưng cũng không nói được câu nào.
“Cô mẫu, ta có một đề nghị, không biết cô có nguyện ý nghe hay không?” Bách Hợp nghĩ đến người bị rơi xuống nước Tần Nhã Ngọc kia, linh cơ khẽ động, Tần thị hừ lạnh một tiếng, miễn cưỡng nói: “Cháu nói nghe thử xem.”
“Như bây giờ tuổi của Biểu ca cũng không nhỏ nữa, hiện tại cũng chưa nói gì đến kết thân, tùy tiện muốn kết thân lại không dễ dàng, tuổi Nhị muội muội cũng không kém biểu ca bao nhiêu, tuy nói là thứ nữ nhưng cũng xuất thân từ Bá phủ, cùng biểu ca có thể nói là trời tạo một đôi.” Đoạn Chính cũng không phải người tốt, vừa vặn gom chung một chỗ với Tần Nhã Ngọc. Tần thị nghe Bách Hợp nói những lời này, lông mày dựng lên, Bách Hợp lại nói tiếp: “Đến lúc đó để đền bù tổn thất, ta sẽ nói mẫu thân thay Nhị muội chuẩn bị nhiều đồ cưới một chút.”
Sở dĩ Tần thị dây dưa hôn sự nay với Bá phủ không buông, nguyên nhân chủ yếu chính là gia đạo Đoàn gia từ sớm đã sa sút, bà ta chỉ còn cách dẫn theo nhi tử bám vào nhà mẹ đẻ mà thôi, lúc này nghe đến hai chữ ‘đồ cưới’ tuy bà ta không hài lòng lắm con dâu từ đích nữ đổi thành thứ nữ, nhưng lại xem đến phần đồ cưới kia vẫn là thỏa hiệp.
Trần thị giải quyết được họa lớn trong lòng, sắc mặt nhẹ nhõm hơn một chút, đối với việc lấy bạc ra tuy cũng đau lòng, nhưng cũng không khó chịu lâu.
Trong lúc Tần Nhã Ngọc không biết bị Bách Hợp tính kế đem chung thân đại sự của nàng cùng Đoạn Chính định xuống, một chút cảm giác chột dạ áy náy cũng không có, đây hết thảy xem như báo ứng cô trả lại cho Tần Nhã Ngọc vì chén trà bị bỏ thuốc kia. Nếu như lúc trước Tần Nhã Trí và Tần Nhã Ngọc tranh đấu với nhau không liên lụy đến nàng, hôm nay cũng không có việc Tần Bách Hợp muốn trả thù.
 n oán giữa nữ trọng sinh và nữ xuyên không tự mình giải quyết với nhau là được vì sao lại liên lụy tới người khác? Bia đỡ đạn cũng có tôn nghiêm, bia đỡ đạn cũng có ngày xoay người chứ.
Đợi đến khi Tần Nhã Ngọc biết hôn sự của mình đã được định ra đã là nửa tháng sau, ngày đó cũng chính là ngày Bách Hợp xuất giá, tiếng pháo nổ ‘đùng đùng’ lấn át tiếng gào khóc khan cả giọng của Tần Nhã Ngọc.
Tuy trên thực tế quan hệ của Lý Duyên Tỷ và Bách Hợp ngay từ sớm đã không nói rõ, nhưng chân chính lập gia đình làm phu thê danh chính ngôn thuận làm cho Bách Hợp cảm thấy vài phần áp lực. Nhất là lúc đã bái đường xong đưa vào động phòng, luôn có cảm giác giống như sau khi cùng Lý Duyên Tỷ thành thân sẽ bị anh giam giữ cả đời không trốn được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-386-1.html.]
Bên trong tân phòng Lý Duyên Tỷ cởi bỏ trang sức và quần áo rườm rà, mặc một thân quần áo đơn giản nhẹ nhàng khoan khoái đi ra, Bách Hợp ngồi tựa đầu giường có chút khẩn trương, tình cảnh như vậy tương đương việc cô đã thay đổi chỗ ở, vốn cũng không thay đổi gì nhiều nhưng Bách Hợp vẫn thấy có chút khẩn trương, có danh phận và không có danh phận chung quy là không giống nhau, tuy lần nhiệm vụ này cô và Lý Duyên Tỷ thành thân là vì có thể kéo dài mạng sống, nhưng lúc nghĩ tới đối tượng thành hôn là Lý Duyên Tỷ thì Bách Hợp không bình tĩnh được.
Loại cảm giác này trước kia chưa từng có, lúc Lý Duyên Tỷ liếc mắt qua nhìn thấy bộ dáng bất an của nàng, bên khóe miệng lộ ra một tia cười mỉm như có như không. Biết khẩn trương là tốt, biết khẩn trương là đại biểu tình cảnh thành hôn lần này sẽ khắc sâu vào trong đáy lòng của cô ấy không xóa đi được, anh muốn cho Bách Hợp quên không được cũng không bỏ xuống được, về sau mỗi lần nhớ tới sẽ cảm thấy bất an, như vậy mới chính thức được cô đặt vào trong lòng.
“Uống chén trà không?” So sánh sự khẩn trương của Bách Hợp thì Lý Duyên Tỷ lại là một bộ dáng vân đạm phong khinh, toàn thân Bách Hợp cứng ngắc, đờ đẫn lắc đầu, phục hồi tinh thần lại phát hiện mình khẩn trương, ngay cả lời muốn nói cũng không nói ra được, lại cảm thấy có chút tức giận, miễn cưỡng cố nặn ra vẻ tươi cười, hàm răng vẫn còn run run: “Anh quá bình tĩnh rồi!”
Hai người đều đồng dạng bị nhốt trong nhiệm vụ, nhưng biểu hiện của Lý Duyên Tỷ so với bình thường không khác gì nhau, giống như lần này có thành thân hay không đối với anh mà nói đều chỉ là vì nhiệm vụ thôi, lúc đầu Bách Hợp cũng thuyết phục bản thân như vậy đấy, nhưng nghĩ thì dễ làm thì khó, lúc này nhìn thấy bộ dáng bình tĩnh của Lý Duyên Tỷ, trong lòng nàng có chút tư vị khó chịu.
“Tôi không bình tĩnh.” Lý Duyên Tỷ quay đầu nhìn nàng một cái, thấy hai tay cô còn quy củ đặt trên đầu gối, hai tay nắm chặt, lưng thẳng tấp, không khỏi nở nụ cười, rót chén trà đưa qua đút cho nàng uống.
Anh dùng vẻ mặt bình tĩnh nói ra những lời ‘tôi không bình tĩnh, Bách Hợp càng không tin, tâm tư của cô đặt trên việc Lý Duyên Tỷ đối với việc thành thân mà không có chút khẩn trương lo lắng, cũng không phát hiện hành động anh đút nước cho mình là cỡ nào thân mật, mãi đến khi nhìn thấy chén nước trong tay Lý Duyên Tỷ đã uống hết phân nữa mới lắc đầu ra hiệu không uống tiếp, nhìn Lý Duyên Tỷ đặt chén xuống mới thở dài một hơi: “Chúng ta cũng có thể thành thân?”
“Không phải là em nói sẽ phụ trách với tôi sao?” Lý Duyên Tỷ nghe cô nói như thế mới hỏi lại cô một câu, Bách Hợp lập tức nghẹn lời, cô xác thực có nói qua sẽ phụ trách với Lý Duyên Tỷ nhưng lúc đó là cô bị xuân dược khống chế, đối với Lý Duyên Tỷ làm ra những việc không lý trí, kết quả làm cho chủ nhân của tinh không, người khống chế vận mệnh của cô bị nhốt trong nhiệm vụ. Vì mạng sống cô mới nói ra những lời đó, không nghĩ tới có một ngày mình cũng sẽ bị những lời mình nói qua đánh ngược trở về, cô ăn xong chùi mép cũng có thể không nhận, giống như Lục Tiệm Ly lúc trước, sau khi rời khỏi nhiệm vụ hai người liền đường ai nấy đi, nhưng khi người đó là Lý Duyên Tỷ thì không được, Bách Hợp mơ hồ chính mình có cảm giác biến thành Hồ Điệp bị nhốt trong kén, cảm giác không thoát khỏi bàn tay của Lý Duyên Tỷ, hai chữ ‘phụ trách’ gắt gao treo trên đầu cô, biểu thị cho việc không chỉ một chuyến nhiệm vụ này, mà càng có khả năng sau khi hoàn thành nhiệm vụ cũng vậy, nghĩ đến đây Bách Hợp lại muốn tát cho mình một bạt tai, cũng muốn thọc c.h.ế.t hai người Tần Nhã Trí và Tần Nhã Ngọc.
Nến đỏ chập chờn trong cung điện, Bách Hợp mền nhũn tựa vào trong n.g.ự.c Lý Duyên Tỷ, kỳ thật thành thân chỉ là nhiều hơn một cái danh phận, sinh hoạt cũng không khác trước, chỉ là thay đổi nơi ở mà thôi.
Nửa năm sau Tần Nhã Trí và Tần Nhã Ngọc trước sau đại hôn, một người gả cho thế tử phủ Xương Bình Hầu yêu nam sắc, một người khác gả cho thiếu gia ăn chơi không có tiền đồ. Sau đại hôn ba ngày lúc Tần Nhã Trí lại mặt, Bách Hợp cũng lặng lẽ trở về Bá phủ một chuyến.