Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 358.1

Cập nhật lúc: 2024-11-07 20:11:35
Lượt xem: 2

Mặt Bách Hợp bị che tại lồng ngực, cơ hồ không thể hít thở được không khí, lực tay của Diệp Cẩn Chi quả thật không nhỏ, thân mật ôm cô trong ngực, anh ta mặc một cái áo khoác rộng thùng thình, một tay kéo Bách Hợp vào bên trong áo khoác, từ xa nhìn lại giống như một cô gái sợ hãi nhào vào lồng n.g.ự.c của bạn trai, cũng không làm những người xung quanh xem náo nhiệt kinh ngạc.

Người xung quanh đều đang nhao nhao nghị luận, nói tới sự việc phát sinh ở hai tiếng trước, mỗi người đều nói không được rõ ràng lắm, xung quanh tiếng nghị luận không nhỏ, Bách Hợp giãy dụa đương nhiên không phải kích động do người c.h.ế.t là Diệp Như Mị ở phía trước, căn bản không ai chú ý một cô gái bị đưa vào bên trong chiếc xe Jeep, một đường thoải mái rời khỏi nơi này.

“Diệp Cẩn Chi?” Khi Bách Hợp lên xe, lúc này mới hồi phục lại tinh thần, cô bị nhốt tại ghế ngồi phía sau, cửa xe bốn phía đều đóng, cô kéo thử vài cái cũng không mở được, cô đập đập cửa xe, Diệp Cẩn Chi một tay nắm lấy tay lái, một bên lái xe đi ngược hướng chung cư nhà họ Đường, Bách Hợp nhìn thấy thiết bị dẫn đường trên xe, rõ ràng anh ta muốn chạy ra khỏi Thành phố.

“Anh muốn mang tôi đi đâu?” Bách Hợp đứng dậy, Diệp Cẩn Chi giống như cố ý, thắng gấp cái, Bách Hợp vừa đứng lên không vững bị nhào về phía trước, sau lại ngã lệch về trong ghế phía sau.

“Tôi muốn mang em ra khỏi thành phố, tôi thay em giải quyết một người phiền phức như Diệp Như Mị, nửa đời sau của em nhất định phải ở cùng tôi, cảm kích tôi đi?” Từ lúc lên xe tới giờ Diệp Cẩn Chi chưa hề lên tiếng, lúc này mới quay đầu lại, nữa gương mặt hoàn mỹ vô khuyết dưới ánh mặt trời cũng không thấy ấm áp mà hiện ra vài phần âm hàn lạnh thấu xương: “Bách Hợp, em nói có phải không?”

Thật không ngờ Bách Hợp muốn thay nguyên chủ truy tìm chân tướng, vậy mà lúc này đây lại nhận được đáp án dễ dàng như vậy, trong nhất thời há to miệng, còn có chút không dám tin tưởng sự thật này: “Anh nói, anh nói Diệp Như Mị là anh…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-358-1.html.]

“Đúng vậy, là tôi g.i.ế.c bà ta.” Chỗ ngồi Diệp Cẩn Chi ngăn cách, một tay anh ta hướng phía sau Bách Hợp mò qua, một tay vẫn còn lái xe, mắt thì nhìn về phía trước, chỗ ngồi phía sau của Bách Hợp rộng như vậy, vậy mà không thể trốn được tay của anh ta, đôi má vừa vặn bị anh ta sờ tới, bàn tay anh ta giống như còn tỏa ra mùi m.á.u tươi, cho dù bàn tay đã được rửa sạch sẽ rồi, nhưng lúc sờ tới bên má của Bách Hợp, cô vẫn ngửi thấy được mùi vị gỉ sắt ngai ngáy không tan được, bờ môi Bách Hợp giật giật, trong lúc nhất thời vậy mà quên trốn tránh, tay Diệp Cẩn Chi nhẹ nhàng vuốt ve gò má của cô sau mới khẽ cười thu tay về.

“Vì sao anh phải g.i.ế.c bà ta?” Tuy nhiên sau khi ngửi ra được trên người Diệp Cẩn Chi xác thật có loại mùi vị sau khi g.i.ế.c người, nhưng Bách Hợp có chút không dám tin, lúc đó cô thấy tình cảnh lúc Diệp Như Mị và Diệp Cẩn Chi nói chuyện cùng nhau, Diệp Như Mị bảo vệ Diệp Cẩn Chi như thế, thậm chí không tiếc ở trước mặt cha Đường trở mặt với Bách Hợp, càng nguyện ý phá hủy hình tượng hiền thê lương mẫu từ trước đến nay của mình, Diệp Như Mị vì anh ta làm nhiều việc như vậy, Diệp Cẩn Chi lại có thể xuống tay g.i.ế.c bà ta, trong lòng Bách Hợp có điểm nghĩ không thông.

“Thấy bà ta không vừa mắt, thì giết.” Diệp Cẩn Chi nghe được câu hỏi của Bách Hợp, bàn tay nhanh nhẹn lái vào chỗ ngoặt, xe lần nữa tăng tốc trực tiếp xông lên cầu vượt ra khỏi thành phố. Anh ta nói xong thì dừng lại một chút: “Được rồi, thật ra từ sớm tôi đã muốn g.i.ế.c bà ta, hiện tại thay em xóa bỏ một người không vừa mắt, em không vui à?”

Trong miệng nói g.i.ế.c một người giống như g.i.ế.c một con kiến, trên mặt Diệp Cẩn Chi lộ ra vẻ nghi hoặc, anh ta thật không rõ vì sao Bách Hợp lại tò mò vấn đề này, sau khi thấy mình nói xong những lời này mà Bách Hợp cũng không có lên tiếng, anh ta lại cười hai tiếng:

“Lúc tôi còn nhỏ cha mẹ cũng coi như là yêu thích tôi, thế nhưng mãi đến khi tôi được 3 tuổi sau khi em trai sinh ra, thời gian dần trôi qua cha mẹ bắt đầu không thích tôi nữa, bởi vì tôi không phải là con ruột của họ, sau khi họ có đứa con ruột thịt của mình nên cảm thấy tôi không còn giá trị lợi dụng, hai năm trước bán tôi cho nhà hàng làm Ngưu lang.” Khi anh ta nói những lời này, Bách Hợp nhìn theo kính chiếu hậu thấy khóe miệng anh ta còn mang theo ý cười nhẹ nhõm vui sướng, như là không có vì tình cảnh của chính mình mà cảm thấy khó chịu, nhục nhã. Ánh mắt anh ta bình tĩnh, lạnh giá, khóe miệng hơi nhếch lên, lúc này hiển nhiên tâm tình cực tốt: “Hai năm trước Diệp Như Mị tới tìm tôi, bắt đầu liên tiếp tìm tôi, chỉ là muốn tôi nói chuyện trên trời dưới đất với bà ta.”

Diệp Cẩn Chi nói đến đây, khóe miệng không tự chủ kéo ra, trong mắt hiện lên một tia lệ sắc: “Thẳng đến đoạn thời gian trước bà ta nói với tôi bà ta là mẹ ruột của tôi, lúc trước bởi vì nuôi không nổi nên mới đưa tôi cho người ta, hiện tại bà ta muốn đền bù tổn thất cho tôi, cho nên tôi nghĩ nên g.i.ế.c bà ta thì hơn.”

Loading...