Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 349.1
Cập nhật lúc: 2024-11-07 20:07:49
Lượt xem: 5
Bách Hợp nghe nói vậy, mặt nghiêm lại nhìn nàng ta, chợt trong lòng hơi động: ” Khi đó ngươi hủy thanh danh của ta, là không có ý hại ta? Ngươi cho rằng ta sẽ tin ngươi?”
“Ngu xuẩn! Khi đó ta muốn tốt cho ngươi, bằng không…” Trên mặt Tô Bách Dung lộ vẻ châm chọc, cuối cùng nàng ta như nhớ ra cái gì đó, lúc sau phất tay:” Ngươi không cần quản nhiều, trong lòng ta tự có sắp xếp, trái lại ta sẽ không hại ngươi. Chuyện vừa rồi, ngươi nên quên đi, chớ nói ra ngoài.” Nói xong lời này, nàng xoay người đi, nửa tháng sau, truyền tới tin phủ Trấn Quốc Công cầu hôn Tô Đại tiểu thư.
Do ngại quyền thế của phủ Trấn Quốc Công nên Hạ thị cố nén tức giận vào trong lòng, đồng ý cửa hôn sự này, liên quan đến việc Tô Bách Dung không còn nhỏ tuổi, nên hôn sự định vào nửa năm sau, thời gian nửa năm hơi vội chút nhưng Hạ thị mang theo tâm tư khiển trách, gả Tô Bách Dung ra ngoài, nội dung vở kịch đến đây đã có sự thay đổi, lẽ ra là Tô Bách Hợp gả vào Liễu gia thì giờ biến thành Tô Bách Dung.
Hai tháng sau, Tô Bách Dung giống với Tô Bách Hợp trong nội dung vở kịch lúc trước, rất nhanh đã có thai, đứng vững ở Liễu gia, tin nàng ta có thai truyền tới Tô gia, Liễu gia phái ma ma tới đón Bách Hợp tới đó với nàng ta nửa ngày. Ban đầu, Hạ thị có chút không muốn, tuy rằng bà có hai con gái nhưng yêu quý nhất vẫn là con gái út, mà ma ma Tô Bách Dung cố ý phái tới lúc trước vốn là người được Văn An công chúa sủng ái, do nàng ta có thai nên mới theo hầu bên người nàng, Hạ thị không từ chối được, chỉ có thể để người gọi Bách Hợp ra, theo nàng đi tới Liễu gia.
Lần thứ hai tới Liễu gia, không biết có phải do có liên quan tới Tô Bách Dung hay do sự việc đã qua mấy năm, mà sự việc lúc trước Bách hợp ngã sấp trên người công chúa Văn An không có ai nhắc đến, sau khi kết hôn, dáng vẻ Tô Bách Dung hơi thay đổi, lúc này trên người Tô Bách Dung có vài phần ung dung quý phái, không như bộ dáng âm u khi ở Tô gia.
“Đã lâu không thấy muội, vô cùng tưởng niệm, nên bây giờ mới phái người tới mời muội tới, muội sẽ không trách ta chứ?” Tô Bách Dung sai người mang trà tới cho Bách Hợp, thấy Bách Hợp nhấp một ngụm, lúc này mới đứng lên cười:” Hôm nay cuối thu mà khi trời vẫn nóng, trong phòng rất oi bức, muội ngồi một lúc, ta đi đổi quần áo, sau đó muội có thể cùng ta đi ra ngoài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-349-1.html.]
Lúc trước Tô Bách Dung không thân cận với Bách Hợp, mà lúc này lại ân cần khó có được như vậy, Bách Hợp hé miệng cười, Chu ma ma cùng nàng đi ra ngoài thấy thế giúp nàng lau mô hồi:” Tiểu thư nóng không?”
Khăn này mùi thơm mê người, Bách Hợp chỉ thấy hoa mắt chóng mặt, quay mặt ra, theo bản năng tách tay Chu ma ma ra, Chu ma ma ngẩn người, thu khăn về, đứng về phía sau Bách Hợp, mùi thơm khiến người chán ghét hướng tới mũi nàng.
Tô Bách Dung rất nhanh đã đổi quần áo trở lại, cho người kéo Bách Hợp đứng dậy, khắp Liễu phủ đều tinh xảo, đi tới cái đình phía trước, bên trong truyền đến tiếng đàn du dương, trong mắt Bách Hợp lộ vẻ châm chọc, Tô Bách Dung quay đầu nhìn Bách Hợp một lúc: ” Đằng trước có người đánh đàn, hay chúng ta đi tới nhìn xem.”
Lúc này, Bách Hợp cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, đầu óc mơ màng, nếu nàng không biết mình bị Tô Bách Dung ám hại là giả, nàng yên lặng vận nội công, ánh mắt tỉnh táo vài phần, cố nén quay đầu nhìn Chu ma ma kích động, nhìn Tô Bách Dung liền cười:
“Trong lòng ngươi có ý định gì, chúng ta đều biết rõ, trước mặt không cần che giấu.” Bên trong Liễu phủ, công chúa Văn An sinh hai người con trưởng, ngoại trừ trưởng tử kế thừa tước vị, con thứ từ nhỏ cầm kỳ thi họa mọi thứ đều tinh thông, trưởng thành bộ dáng anh tuấn, nhã nhặn, lúc trước ở kinh thành khuê tú người người đều muốn gả cho lang quân như ý như thế, công chúa Văn An giúp thứ tử cưới trưởng nữ của Nội các Trương đại nhân trong triều, sau khi thành hôn, phu thê cũng coi như ân ái, chỉ là tiệc vui chóng tàn, hai người thành hôn không tới nửa năm, khi ra ngoài, xe ngựa xảy ra chuyện, Trương thị tử vong tại chỗ, mà vị thứ tử của công chúa Văn An tuy còn sống nhưng trên đùi bị tàn tật, từ đó đi lại không thuận lợi, lại không nhập sĩ, nên không có lộ mặt ra ngoài.
Tính tới bây giờ cũng gần 20 năm, nội dung bên trong vở kịch là Tô Bách Hợp gả cho Liễu gia nên Bách Hợp rất rõ chuyện này, lúc này trong đình có người đánh đàn, ai dám ở Liễu phủ đánh đàn, ngoại trừ thứ tử của công chúa Văn An thì còn ai nữa?
“Nếu ngươi đã biết, ta cũng không lừa ngươi, hai chúng ta tâm ý tương thông, trong lòng ngươi đang nghĩ gì, ta rất rõ, ta rõ hơn cả ngươi.” Tô Bách Dung cường điệu một câu, trong nháy mắt nụ cười biến mất sạch sẽ, phất tay ra hiệu cho mọi người lui ra xa, nhích tới gần Bách Hợp: “Cha mẹ nuông chiều ngươi từ nhỏ, ngươi chưa bao giờ trải qua khó khăn, mấy năm trước chịu sỉ nhục như vậy, một lòng muốn gả cao để chứng minh mình giỏi hơn, có đúng không?”