Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 348: Tìm kiếm cuộc đời tiếc nuối 6

Cập nhật lúc: 2024-11-07 20:07:16
Lượt xem: 3

Lần này sống ở bên trong kịch tình vài năm nhưng nhiệm vụ rốt cuộc là cái gì thì mình lại không có một chút đầu mối nào, nàng cũng không muốn gả cho Liễu Nguyên Thiệu giống như nguyên chủ, hạnh phúc mỹ mãn trôi qua cả đời như vậy, cho dù xem ra trước mắt Liễu Nguyên Thiệu xác thực là một mối lương xứng, nhưng đây chỉ là một cái nhiệm vụ mà thôi, ngoại trừ Hạ thị ra thì nàng cũng không có tình cảm gì với nơi này, Liễu Nguyên Thiệu ưu tú hay kém cỏi cũng không có liên quan gì tới nàng.

“Hương khói chùa Phổ Linh rất cường thịnh, ở đó có Huyền Tế pháp sư vô cùng nổi danh, mẫu thân hy vọng có thể mời ông ấy xem cho con, nếu có thể cầu được một câu chân ngôn của pháp sư là tốt nhất. Miệng Hạ thị niệm “A Di Đà Phật” Khi Bách Hợp nghe được cái tên Huyền Tế này, trong lòng khẽ động, trong nội dung cốt truyện Huyền Tế pháp sư vốn là một nhân vật rất nổi danh, ông là chủ trì chùa Phổ Linh đời trước, nhưng sau đó ủy quyền để quy ẩn mà thôi,ông ấy là Quốc sư mà tiên đế thân phong, quan trọng nhất là, ở trong cốt truyện Tô Bách Hợp có thể cùng Liễu Nguyên Thiệu quen biết nhau, nguyên nhân cũng vì người này, bởi vì người này là bằng hữu mà Tô Bách Hợp quen biết hai năm, hai người bỏ qua bối phận cùng với thân phận địa vị nam nữ khác biệt, thường xuyên đàm luận kinh phật, đặc biệt hợp ý.

Lúc Bách Hợp nghĩ đến đây, phát hiện một cái vấn đề vô cùng kỳ quái, từ nhỏ đến lớn Tô Bách Hợp ngoại trừ yêu thích y phục diễm lệ tranh đua với Tô Bách Dung ra, cô bé chưa từng đọc qua một quyển kinh thư nào, cũng chưa từng học qua phật pháp, cho đến sau khi năm mười hai tuổi, cô bé ấy giống như thoáng một cái liền thông hiểu hết mọi chuyện, không những phật pháp có thể hạ bút thành văn hết sức quen thuộc, mà là sự lĩnh ngộ phật pháp của nàng không hề thua kém Huyền Tế pháp sư, vì mọi người trong phủ không ai chú ý đến cô bé, nên cô bé có thể thường xuyên cải trang mà ra khỏi phủ để đi đến chùa Phổ Linh. Cho nên hai năm qua cô bé ra vào cửa phủ, mà không một ai có thể phát hiện ra.

Năm mười hai tuổi là một điểm mấu chốt quan trọng, giống như ngay lúc đó  Tô Bách Hợp bỗng nhiên trưởng thành, chẳng lẽ vì Tô Bách Dung c.h.ế.t đi, bị mọi người Tô gia bỏ qua, cho nên mới khiến cho cô nương này trong thống khổ liền thoáng cái tỉnh ngộ ra sao? Nhưng giác quan thứ sáu nó cho Bách Hợp biết vấn đề cũng không phải đơn giản như thế, nàng hít thở sâu một hơi, áp nghi vấn trong lòng xuống dưới, bên kia Hạ thị đã chuẩn bị tốt xe ngựa, kéo tay Bách Hợp lại ân cần dặn dò; “Chỉ mong là phật tổ hiển linh, biết con là một đứa trẻ ngoan, sẽ che chở cho con ban cho con một cọc nhân duyên tốt, như vậy thì cả đời mẫu thân đã hài lòng rồi.”

Giọng điệu của Hạ thị dịu dàng, nét mặt yêu thương,bộ dáng này làm cho trong lòng Bách Bách Hợp ấm áp, mũi cay cay, trải qua nhiều lần làm nhiệm vụ như vậy, đáng lý ra lòng của Bách Hợp đã phải nguội lạnh từ lâu rồi mới đúng, nhưng khi chứng kiến bộ dạng như vậy của Hạ thị thì Bách Hợp làm sao có thể nhẫn tâm mà nói mình không muốn gả được đây, môi nàng giật giật, nhưng cuối cùng cũng không có mở miệng nói ra.

Xe ngựa chạy một mạch tới chùa Phổ Linh, Hạ thị nhẹ giọng nói cho con gái lai lịch của chùa Phổ Linh, bà sợ con gái vì không hiểu chuyện mà đắc tội với vị cao tăng nào đó, trong lòng Bách Hợp hiểu được rõ ràng, ngay vào lúc này, bà v.ú của Hạ thị đang ngồi ngoài xe bỗng nhiên ‘ồ’lên một tiếng, xe ngựa đột nhiên phanh lại bị trượt đi một đoạn,hai mẫu tử Bách Hợp trong xe ngã đông ngã tây một trận, Hạ thị vuốt lại chỗ tóc mai tán loạn, tức giận nói: “Chuyện gì xảy ra?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-348-tim-kiem-cuoc-doi-tiec-nuoi-6.html.]

“Bẩm thiếu phu nhân, đằng trước là Thế tử gia phủ Trấn Quốc Công cũng tới dâng hương, công chúa cũng ở đó…”Giọng nói của bà v.ú có chút bối rối truyền đến, sau khi hít sâu một hơi, bà ta do dự nói: “ Thiếu phu nhân, hình như lão nô mang máng thấy một người giống Đại tiểu thư”

Hạ thị ở trong xe khi nghe thấy là phủ Trấn Quốc Công thì sắc mặt hơi đổi, tiếp theo lúc nghe nhắc đến mấy chữ Đại tiểu thư thì khuôn mặt lập tức trở nên tái nhợt, lúc này Hạ thị cũng chẳng quan tâm đến quy củ nữ nhân khi đi ra ngoài không được tùy tiện vén rèm lên, bà ấy trực tiếp kéo rèm che của xe ngựa lên, người bên ngoài tấp nập, bởi vì hôm nay là tết Nguyên Tiêu, nên người đi ra ngoài đặc biệt nhiều, rất nhiều người đều ra ngoại ô kinh thành, hôm nay Hộ Quốc tự có rất nhiều quan lại quyền quý sẽ đến, nên hòa thượng trong chùa đều đi ra sân tiếp đón, hơn nữa lại có binh lính của phủ Trấn Quốc Công đứng gác, nếu không lúc này chỉ sợ Hạ thị đã xông tới.

“Ngươi thật sự thấy rõ?” Hạ thị nghiến răng kèn kệt, hai tay nắm lại thàn nắm đấm: “Nó lại không an phận như vậy sao?”

Bà v.ú nghe được trong lời nói của Hạ thị có chứa lửa giận, hơi rụt rè nói: “Chắc do mắt lão nô vụng về, nhìn nhầm rồi”

Xe ngựa Tô phủ chạy đến nơi lúc nãy xe ngựa của phủ Trấn Quốc Công đi qua, mặt Hạ thị lúc trắng lúc xanh, thỉnh thoảng lại giơ tay vém rèm lên để  nhìn ra bên ngoài, nhưng bên ngoài lại là một biển người, lại không nhìn thấy Tô Bách Dung ở đâu, bà vẫn không cam lòng, thỉnh thoảng lại vén một góc rèm lên, biểu tình càng ngày càng lạnh lùng, lúc Bách Hợp nghe nói Tô Bách Dung xuất hiện ở Hộ Quốc Tự, khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười khổ.

Nàng cúi đầu che đi cảm xúc đang mãnh liệt dâng lên trong mắt, lúc này sự tình đã phát triển đến tình trạng như vậy, đã hoàn toàn khác nội dung cốt truyện kia, lúc đó Tô Bách Dung phải c.h.ế.t nhưng lại sống lại, vốn Tô Bách Hợp sẽ bị vắng vẻ vài năm lại không những không bị Hạ thị lạnh nhạt, ngược lại còn được hết mực yêu thương cưng chiều, đáng ra theo như trong cốt truyện kia Hạ thị bởi vì Tô Bách Dung c.h.ế.t nên vô cùng oán ghét Tô Bách Hợp, chắc toàn Tô gia rất yêu thích Tô Bách Dung nhưng hết lần này đến lần khác sau khi Tô Bách Dung sống lại cũng không được mọi người ở Tô gia yêu thích, những năm này cuộc sống của nàng ta ở Tô gia còn không bằng một thứ nữ.

 

Loading...