Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 337.1

Cập nhật lúc: 2024-11-07 20:00:39
Lượt xem: 4

“Diệp Vô Nhược.” Bách Hợp thử hô tên của Diệp Vô Nhược, cái Huyết thi này lập tức điên cuồng lên suýt nữa đả thương người, uy lực to lớn đến nỗi cho dù Bách Hợp là Nguyên Anh sơ kỳ cũng suýt nữa bị thương, may mắn trong tay nàng cầm Chiêu Hồn Phiên, nên rất nhanh đã thu cái Huyết thi hung hãn này vào trong, Chiêu Hồn Phiên lay động vài cái, mới chậm rãi yên tĩnh lại.

Sau khi trở thành Huyết thi, lực sát thương của Hạ Thiên Băng càng mạnh hơn trước, gần như có thể sánh với cảnh giới Nguyên Anh sơ kỳ Đại viên mãn. Bởi vì Tinh Thần lực của nàng ta đã trải qua mấy đời nên mạnh mẽ dị thường, vì vậy nàng ta vẫn còn bảo trì một chút lý trí nhất định, nhưng trong lòng lại tràn đầy oán hận, cho nên cuối cùng chỉ biết giết. Trên đường, lúc Bách Hợp gặp lại đám cao thủ Nguyên Anh kỳ của Quỷ Vương tông chạy đến, dù nàng đang bị thương, nhưng cũng có thể thả ra mười cái Âm thi, không chỉ để lại tính mạng của một tên Nguyên Anh sơ kỳ, mà chính mình lại càng bình an về tới Vô Cực tông.

Mấy đệ tử Kim Đan kỳ trong Vô Cực tông vốn đã chạy thoát đều không thoát khỏi, sau khi bị người của Quỷ Vương tông mai phục chặn lại, đều c.h.ế.t gần hết, chỉ có một đệ tử Kim Đan kỳ duy nhất chạy thoát được đã truyền sáu phần tin tức về Vô Cực tông, bao gồm cả tình cảnh Diệp Vị Ương từng đánh lén Bách Hợp muốn chạy trốn cũng đều bị tất cả Đỉnh Phong chủ trong Vô Cực tông nhìn thấy rõ ràng. Lúc Bách Hợp về đến Vô Cực tông, lần này cho dù Huyền Âm Tử thất vọng khi thấy chỉ còn một mình nàng trở về, thì hiện tại cũng không có sức để mở miệng trách cứ.

“Chúc mừng sư thúc đắc thắng trở về.” Huyền Âm Tử nháy mắt như già đi rất nhiều, thậm chí hai bên tóc mai của lão ta đã xuất hiện tóc bạc, cái c.h.ế.t của đồ tôn và không thấy đồ đệ mà chính mình xem như con ruột trở về cùng Bách Hợp, điều này khiến cho trong lòng Huyền Âm Tử có một suy đoán rằng Diệp Vị Ương có khả năng đã mất tích, trên mặt càng lộ ra thần sắc tang thương.

“Không cần chúc mừng, chuyến xuất ngoại này bị chút ít tổn thương, sư điệt tôn Diệp Vị Ương cũng rơi vào tay Quỷ Vương tông, thật hổ thẹn.” Trước mặt một đám Phong chủ, Bách Hợp thu thập một mối họa lớn như Hạ Thiên Băng nên tâm tình khó được vô cùng vui sướng, nàng thốt ra lời này, không nói đến chuyện Diệp Vị Ương đánh lén nàng nửa chữ, ngược lại khiến cho Huyền Âm Tử đã vừa không ngóc đầu lên được, lại vừa xấu hổ phiền muộn.

“Nghịch đồ không biết trời cao đất rộng, dám cả gan đánh lén sư thúc, nó c.h.ế.t liền thôi, nếu không c.h.ế.t liền chờ ngày nó trở về, nhất định bắt nó quỳ gối trước mặt sư thúc, mặc cho sư thúc trách phạt!” Tin tức Diệp Vị Ương không c.h.ế.t đã đủ khiến cho Huyền Âm Tử vừa vui mừng, lại vừa mừng rỡ, Bách Hợp phất phất tay, nói một câu chính mình cần bế quan chữa thương, rồi liền trực tiếp ngự kiếm đi mất.

Mấy tháng sau, lúc Bách Hợp dưỡng lành toàn bộ tổn thương do bị lão già gầy lùn kia đánh lén, thì bên ngoài Vô Cực tông, Huyền Âm Tử đã đạt thành giao ước với Quỷ Vương tông, hai bên ước định dùng một số lượng linh thạch và dược liệu để đổi Diệp Vị Ương về. Lúc Bách Hợp xuất quan, đúng là lúc khách của Quỷ Vương tông đến đàm phán với Vô Cực tông, lần này Tông chủ Quỷ Vương tông là Âm Cửu Long cũng đích thân đến, yêu cầu đầu tiên của hắn ta chính là muốn gặp Bách Hợp.

Tuy trước đó hai người đã từng ầm ĩ không vui, thậm chí suýt nữa giao thủ mấy lần, nhưng nhìn từ tình huống Huyền Âm Tử lấy linh thạch đổi người, thì đã biết rõ trên đời này không có bằng hữu vĩnh viễn, tất nhiên cũng không có kẻ thù vĩnh viễn. Bách Hợp nhìn vị Tông chủ Quỷ Vương tông có bề ngoài hào sảng kỳ thật đầy hung hãn này, gần nửa năm không gặp, vị Tông chủ Quỷ Vương tông này vẫn sảng khoái vui vẻ như trước, lúc nhìn thấy Bách Hợp đến, ánh mắt chỉ lóe lóe, lại không thấy chút sát ý: “Hạ sư muội quả nhiên có năng lực, liên tiếp g.i.ế.c hai trưởng lão Nguyên Anh trong tông ta, tiền bối Vô Ngã Viêm thật sự có người kế tục! Chỉ là nghe nói không tới năm trăm nữa tiền bối liền sẽ độ kiếp phi thăng, không biết đến lúc đó sư muội sẽ thế nào đây?”

Bị người ta g.i.ế.c hai viên Đại tướng thủ hạ, trong lòng Âm Cửu Long cũng hận, nhưng trở ngại thanh danh của Vô Ngã Viêm, nên hắn ta cũng không dám làm ra hành động gì, bởi vậy liền cười hai tiếng ‘Khặc khặc’ đầy quái dị, rồi sau đó liền ngồi xếp bằng xuống chỗ đặc biệt chuẩn bị cho hai người nói chuyện trong Kiếm Phong, ánh mắt vô cùng âm trầm.

“Điều này không cần Âm sư huynh đề điểm, lần này Âm sư huynh đến, có phải là vì chuyện Chiêu Hồn Phiên không?” Bách Hợp vừa nói, vừa lấy Chiêu Hồn Phiên. Ánh mắt Âm Cửu Long liền ngưng lại, trên mặt hiện lên vẻ tham lam, lại không dám vươn tay đoạt, dù sao đây là địa bàn của Vô Cực tông, Vô Cực tông còn có một vị lão tông sư đã đạt tới Hóa Thần hậu kỳ, hắn ta do dự một chút, cơ bắp trên gò má hơi run rẩy: “Sư muội nói chuyện thật đúng là thẳng thắn, sư muội muốn điều kiện gì mới đồng ý giao cái Phiên này ra đây?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-337-1.html.]

Một kích toàn lực của chín cái Âm thi trong cái Phiên này hợp lại vốn đã tương đương với một cao thủ Nguyên Anh sơ kỳ, Quỷ Vương tông tổn thất nhiều thủ hạ như vậy, lúc này tất nhiên vô cùng vừa ý cái Chiêu Hồn Phiên này.

“Ta bổ sung cái Âm thi còn thiếu, thứ này vô dụng với ta, nếu Âm sư huynh khai giá tốt, thì tất nhiên ta nguyện ý hai tay hoàn trả.” Bách Hợp dùng cái Phiên này đối địch, cũng dẫn một tia tà khí vào trong cơ thể mình, bỏ ra nửa năm khu trừ hoàn toàn tà khí, nàng luyện tâm pháp chính tông, cũng không phải là đạo yếu tẩu ma tu, cho nên thứ vô dụng với nàng, nàng nói xong lời này, trên mặt Âm Cửu Long liền hiện lên thần sắc vui mừng, đang muốn mở miệng, thì Bách Hợp lại hỏi: “Diệp Vị Ương thế nào?”

Tuy không biết vì sao nàng ấy lại đột nhiên hỏi đến tình huống của Diệp Vị Ương, nhưng Âm Cửu Long nghĩ nghĩ, rồi vẫn trả lời trung thực: “Tên đó bị Ác Tôn giả bắt về, đã bị người trong tông thái bổ, bị thương căn cơ, về sau có dùng linh dược đổ vào thì tối đa cũng chỉ miễn cưỡng lên đến được Kim Đan hậu kỳ thôi, cũng chỉ là một tên phế vật, không đáng nhắc tới, sư muội vẫn hãy nói chuyện Chiêu Hồn Phiên đi thì tốt hơn.”

Huyền Âm Tử tốn hao một cái giá vô cùng lớn, lại mang về một đồ đệ đã bị phế đi linh căn sau khi bị thái bổ, lúc Bách Hợp nghe được mấy lời này suýt nữa không nhịn được mà cười ra tiếng.

Nàng nghĩ nghĩ, ghi những thứ mà mình cần vào một khối ngọc bài, lúc giao cho Âm Cửu Long, trên mặt Âm Cửu Long hiện lên thần sắc thịt đau, thật lâu sau mới xoay người rời đi mà cũng không quay đầu lại.

Hai năm sau, Âm Cửu Long lại lén truyền tin cho Bách Hợp, dùng trăm vạn linh thạch trung phẩm cùng với vô số nguyên liệu cực phẩm để đổi chiếc Chiêu Hồn Phiên mà thực lực hiện tại đã đạt tới Nguyên Anh sơ kỳ kia về.

Trước lúc lại bế quan hai năm, Bách Hợp có trở về Hạ gia một chuyến, mấy trăm năm trước Hạ gia được xem như là gia tộc nhỏ thì hiện giờ đã vô cùng cường thịnh. Bởi vì Bách Hợp đã trở thành trưởng lão của Vô Cực tông, hiện giờ Hạ gia cũng nước lên thì thuyền lên, đệ tử vô cùng phồn vinh, hương khói cũng được truyền thừa cường thịnh. Chỉ là thương hải tang điền, ông Hạ ngày xưa đã qua đời từ lâu, Hạ phu nhân cũng đã hóa thành một bộ xương khô, chỉ có tiểu lâu mà ngày xưa Bách Hợp ở là vẫn còn bảo tồn nguyên vẹn.

Lúc quay lại tiểu lâu của mình, những vật kia đã đổi màu, nhưng chiếc chuông gió treo ở hành lang thì vẫn còn, một cơn gió nhẹ thổi tới, tiếng chuông thanh thúy, giống như cảm giác được có người xâm nhập vào trong phòng của Bách Hợp. Lúc một đám người chen chúc vọt vào viện nhìn thấy Bách Hợp, thì tất cả mọi người đều ngẩn người, một người trung niên đi đầu nghiêm nghị quát: “Người đến là ai?”

“Hạ Khuê Sinh và Lục thị mất lúc nào?” Trên bàn thờ trong phòng của Bách Hợp lúc này còn bày linh bài của ông Hạ và Hạ phu nhân, cho dù là bởi vì sau khi Bách Hợp được Vô Ngã Viêm thu vào Phong, Vô Cực tông từng ban thưởng linh dược, nhưng hai vợ chồng này vẫn luôn người bình thường, không thể thoát khỏi sự đổi thay của thời gian, người trung niên kia sửng sốt một chút, sau khi cảm nhận được hơi thở của Bách Hợp sâu đến không thể đo lường, liền do dự một chút mới nói: “Tổ phụ mẫu đều đã qua đời từ 300 năm trước rồi, không biết cô nương có lai lịch gì? Cô tổ nãi nãi của Hạ gia ta đang nhậm chức trưởng lão trong Vô Cực tông…”

 

Loading...