Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 330: Nữ tu tiên trọng sinh (9)
Cập nhật lúc: 2024-11-07 19:56:37
Lượt xem: 4
Lúc này lưng Bách Hợp bị rách một mảng lớn, thân thể gần như1 bị bỏng hết phân nửa, lão giả lạnh lùng quay đầu lại nhìn Huyền Âm Tử: “Chuyện này, đợi sau khi thương thế của đồ đệ ta lành, ngươi phải cho ta một câu trả lời thỏa đáng!”
Lúc này Huyền Âm Tử mới phát hiện lão giả đã xuất hiện chẳng biết từ lúc nào, dưới uy áp của lão giả, lão ta gần như không đứng vững được, hai chân mềm nhũn liền quỳ xuống đất, vô ý thức hô: “Tổ sư…”
“Hừ!” Lão giả hừ một tiếng, mũi Huyền Âm Tử liền chảy máu, lúc này thân mình lão ta gần như sáp nằm sấp xuống đất, không biết thực lực của vị lão tổ tông của tông môn này đã đạt đến cảnh giới gì, cho dù chỉ một tiếng ‘Hừ’ nhẹ nhàng, còn chưa ra tay, một đại tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ như lão ta đã cảm thấy khó có thể chống đỡ rồi. Huyền Âm Tử lại nghĩ đến câu trả lời mà lão giả nói, trong lòng càng phát khổ, chờ đến lúc uy áp trên người biến mất, lão ta run rẩy ngẩng đầu lên, đỉnh Kiếm Phong chỉ còn lại một mảnh mái hiên tàn ngói đổ vỡ bừa bãi, Huyền Âm Tử cười khổ hai tiếng, n.g.ự.c buồn bực quặn đau, Diệp Vô Nhược không biết sống chết, còn Diệp Vị Ương thì mặc dù có chính mình che chở, nhưng lúc này sắc mặt trắng bệch, chỉ có Hạ Thiên Băng có thể bởi vì là chủ nhân của vòng tay, nên lúc này mới trông đỡ hơn một chút, nhưng cũng chỉ đỡ hơn một chút mà thôi, bởi vì nàng ta còn ý thức, nhưng sắc mặt nàng ta đã vàng vọt, khóe miệng đầy máu, dáng vẻ vô cùng thê thảm.
Bách Hợp gây ra chuyện lớn như vậy, kết quả cuối cùng là Kiếm Phong bị sập, chính mình ngược lại còn phải suy nghĩ làm sao trả lời nhận lỗi với nàng ta, nghĩ vậy, Huyền Âm Tử cũng không nhịn được nữa liền phun ra một ngụm máu.
Về đến Vô Ngã Phong, lão giả lắc đầu, ông cũng không có linh đan diệu dược gì, đến trình độ như ông, linh dược thích hợp cho Bách Hợp hầu như đều đã ít đi, ông chỉ có thể dùng linh lực của thân thể ân cần săn sóc Bách Hợp, lúc nào cũng nhìn chằm chằm giúp con bé củng cố thần hồn. Vốn ban đầu thu đồ đệ ông chỉ nghĩ tìm một hậu nhân truyền thừa y bát, nhưng sống chung trăm năm, tính cách của Bách Hợp lại vô cùng hợp với tâm ý của ông, khó tránh khỏi ít nhiều sẽ dâng lên vài phần tiếc thương bảo vệ, cho nên vốn đang bế quan lại cảm giác được thần hồn của Bách Hợp không yên, nên ông mới có thể xuất quan.
“Chỉ một không gian giới chỉ nho nhỏ đã khiến con bị thương đến tình trạng như vậy.” Lão giả cũng cảm thấy có chút không nói được gì, mặc dù cái vòng tay kia có chút trân quý, nhưng chỉ là một không gian giới chỉ có được linh khí có thể trồng linh dược mà thôi, lại suýt nữa đã lấy mạng nhỏ của Bách Hợp, có thể thấy được tuy thực lực của con bé xuất chúng, nhưng rất nhiều đạo lý đối nhân xử thế còn không hiểu nhiều, đây cũng là chỗ hỏng của ẩn tu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-330-nu-tu-tien-trong-sinh-9.html.]
Dưỡng thương suốt gần nửa năm, mạng nhỏ của Bách Hợp mới miễn cưỡng giữ được, thể lực và gân mạch của nàng suýt nữa bị Hạ Thiên Băng hủy hơn phân nửa, lại càng trực tiếp rơi từ Kim Đan hậu kỳ xuống Trúc Cơ kỳ, lão giả chỉ đành vứt nàng xuống núi, để nàng leo lên một lần nữa lại. Vận hành pháp lực thường xuyên có lợi ích rất lớn với thân thể của Bách Hợp. Lại nói trời xua đất khiến làm cho nàng phải đánh trụ cột lại lần nữa, cũng sẽ càng giúp ích cho việc tu hành của nàng sau này.
Trong lòng Bách Hợp mắng Hạ Thiên Băng gần chết. Mỗi ngày đi lại con đường xưa, lúc cảm thấy thực lực của mình giảm xuống một mảng lớn, nàng đều không nhịn được nguyền rủa Hạ Thiên Băng mấy lần.
Nhưng nàng lại không biết, lúc này Hạ Thiên Băng càng nguyền rủa nàng nhiều hơn. Cái vòng tay mà nàng ta ném ra khi thấy con trai bị người bắt được chính là nàng ta đã vô tình mua được trong một cửa hàng ở kiếp đầu tiên, lúc đó chỉ cảm thấy cái vòng tay này có duyên phận lớn với nàng ta, sau khi c.h.ế.t thảm ở kiếp đầu tiên, vòng tay che chở nàng ta tới hiện đại. Lúc đi theo nàng ta đến hiện đại,, Hạ Thiên Băng cảm thấy cái vòng tay này khác thường, cũng chính dựa vào vòng tay này, nên mới có thể tu luyện pháp thuật trong thời đại thiếu thốn linh khí như xã hội hiện đại.
Thẳng đến có một lần trong lúc nàng ta học y vô tình bị d.a.o phẫu thuật cắt trúng tay mình, khi băng bó vết thương m.á.u dính vào vòng tay mới mở ra không gian. Đây là bí mật lớn nhất trong đời nàng ta, ngoại trừ con trai Diệp Vô Nhược sinh ra trong đó, lại thường xuyên bị nàng ta dẫn vào không gian chơi đùa ra, thì ngay cả Diệp Vị Ương, nàng ta cũng giấu, tuy Diệp Vị Ương cũng đoán được nàng ta có thể có một không gian thần bí, nhưng hắn ta cũng không biết đó là vòng tay của mình, nàng ta cất rất nhiều thứ trong không gian, những thứ này đều đi theo nàng từ xã hội hiện đại về đây, trong đó có các công cụ phẫu thuật, phòng lớn trong biệt thự, máy phát điện,…
Lúc trước nàng ta thấy con trai bị Hạ Bách Hợp bắt, rất sợ nữ nhân tâm ngoan thủ lạt này sẽ làm con trai mình bị thương, dưới tình thế cấp bách nàng ta liền vô cùng ỷ lại vòng tay, vô ý thức cho rằng vòng tay có thể cứu được con của mình, cho nên đã ném nó ra ngoài.
Không ngờ vòng tay có tâm ý tương thông với nàng ta, lúc đó nàng ta thầm nghĩ muốn lấy mạng của Bách Hợp, vòng tay liền tự nổ, đây chính là bảo bối của nàng ta, đây chính là bí mật cuối cùng của nàng ta, trong đó giấu một số lượng lớn thuốc men hiện đại cùng với một vài kỳ trân dị bảo mà nàng ta sưu tầm được trong mấy năm gần đây, nàng ta không tin bất cứ túi trữ vật nào, cho nên vật trân quý chân chính có thể bị người ta đoạt mất khó có khả năng đặt trong túi trữ vật, nàng ta đều cất trong không gian, hiện tại không gian hủy, nàng ta sưu tầm nhiều năm cũng đều bị hủy không còn một mảnh.